Thiền Sư Không Khoác Áo
Vành Khuyên
Hèn nhất và không còn ai hèn hơn thế nữa
Đi trong đời, tôi sợ những người cứ cố làm nhục tôi
Giá mà biết thòng lọng từ đâu tới
Tôi thề treo lại trước mặt những người đó chẳng phải chơi
Đời thì bức xúc, cứ đẩy đưa tôi vào ngõ tối
Cố làm thiền sư tôi lại hoá ra sư tử nhịn thét gào
Ráng kìm lắm tôi cứ tịnh tâm ngồi tụng
Có tha tôi đâu, đời càng thêm lao đao ...
Nghĩ kiếp trước tôi chắc đã làm gì ghê gớm
Hoặc cướp ai, hoặc chém, giết vô loài
Nên được thể kiếp này tôi trả hết
Dù sống thật lòng, tôi chẳng dám làm rộn ai ..
Thề, nhìn thấy quá nhiều
Lắm lúc ngồi thừ chẳng biết mình là ai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét