Thứ Hai, 23 tháng 6, 2008

Chán

Chán
Vành Khuyên

Thời thế, thế thời sao đổi thay
Trả vay, vay trả, thật không hay
Tung trời, đạp đất sao chưa hả
Chán chê, chê chán, thật không may !

Nước non, non nước đẹp như gấm
Núi sông, sông núi ngỡ như tranh
Xa rồi nghìn dặm ngồi thương, khóc
Đắn đo, đo đắn - Xứ người, tranh!

Ta đây, nước đó, vẫn độc hành
Phận bạc khi nào hết mong manh
Trở về cố quốc vui ngày tạ
Hay chết nơi này, cỏ lạnh tanh ...

Một ngày điên
8/25/04

Không có nhận xét nào: