Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2009

Có Rất Nhiều

Có Rất Nhiều
Vành Khuyên

Có rất nhiều những điều tôi chưa biết
Đàng sau những điều tôi biết hôm nay
Cũng có nhiều những điều không tồn tại
Dù tôi đang thấy trên thế gian này

Không gian ơi thật bao la không đó
Hay chỉ khoảng trời riêng tôi thở mỗi ngày
Bầu trời có ôm hết những thiêng liêng cao ngất
Hay chỉ mảnh trời ngoài cửa sổ, tôi nào hay !

Muốn nói dừng những dã tâm đang định
Chợt nhận ra mình nhỏ bé vô cùng
Tin vào đời và không hề toan tính
Cứ đương đầu và như thế ung dung ...

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Có Một Người Đi Giữa Thơ Tôi

Có Một Người Đi Giữa Thơ Tôi
Vành Khuyên

Có một người đi giữa thơ tôi
Giữa đêm chờ sáng
Ánh trăng vành vạnh
Treo lơ lửng trên trời

Có một người đi giữa thơ tôi
Giữa ngày bối rối
Gánh đời bận rộn
Gợn rõ niềm vui

Có một người đi giữa thơ tôi
Chiều về trống trải
Chợt tắt nụ cười
Cay đắng khôn nguôi

Người ấy đến bao giờ biết được
Đi giữa đời thường người vẫn cùng tôi
Trăng tỏ, trăng mờ, đời vui, đời cực
Chẳng hẹn ngày về, một giấc mơ vui !!!

Vẫn còn có một người đi giữa thơ tôi.

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2009

Đồn

Đồn
Vành Khuyên

Có người đồn bà thích hắn?
Tôi bình thản, hắn dám đồn, hắn thích hắn luôn cho tiện, nói tui chi
Bà không quan tâm thiệt sao? Hai năm mà vẫn còn đồn, tui nghĩ có ...
Tin cứ tin, tui mệt rồi, nội hắn có kể đã ngủ với tôi ra sao tui cũng nghe như gió thổi qua thôi vì thật sự tui có tham gia đâu mà biết.
Người kể im lặng ...
Tôi tiếp, thật sự mới đầu nghe tôi cũng buồn vì trong hoàn cảnh tôi, nói thế quá bất nhẫn, ai đời chồng chết mới 7 tháng người ngợm như ma, quần áo rách bươm vẫn mặc đi lang thang trong nhà.
Nếu nói mặc quần áo rách để khiêu gợi, tui thua vì lúc ông xã tui còn sống tui vẫn mặc ba cái thứ rách đó ..
Rồi sao?
Theo tui nhu cầu ăn, ngủ, không có thì chết dần chết mòn.
Còn nhu cầu sinh lý, có theo đúng nghĩa thì làm phong phú tinh thần, hưng phấn cuộc đời. Còn có sai nghĩa thì đi vô địa ngục .. tui chưa dám dô kiểu đó ....
Thật ra tội lỗi ai cũng có, có theo kiểu nào, mới nhúng tay vô nước nóng như tôi đã gọi là tội vì tự cho mình ngu thì cái chuyện ăn cắp giờ làm của sở vì lo cho con cũng là quá lắm rồi ....
Có người giết người tay vấy máu rồi vẫn cho mình chưa làm gì, những người đó mới đáng sợ ...
Giờ tui hết sợ mấy người mang tin đồn vì tui thấy họ chỉ mạnh cái miệng ...
Tui chỉ thấy tội cho hắn cả đời hỏng có gì hay mang khoe hay sao mang cái chuyện ngủ với tôi là vinh dự mà khoe ...
Tui thì nổi tiếng khùng dở từ hồi trung học, chuyên chính, ngu dốt tham gia mấy hoạt động tới độ không ráng học rớt đại học thật nhưng không dám mạnh miệng, mạnh tay làm ba cái điều chưa nghĩ tới .
Hắn có xin lỗi tui chỉ làm cho tui thấy tui tội nghiệp hắn.
Dù giàu có mà tư cách không có nghèo còn hơn vô gia cư ....
Tui tập sống với cái buồn, cái cô độc của mình, đôi lúc còn tự chế giễu chính mình thì ai tui không dám chế giễu. Nhưng tui không làm điều đó với hắn vì đủ tự tin vào bản thân mình như tui còn thấy đau khi bị chế giễu, bị làm nhục, huống chi những người đặt ra ba lời đồn, bị chất vấn trở lại họ chắc còn đau hơn tôi vì thiếu tự tin mới ra nông nổi đó.
Tôi sống như gỗ đá thời gian lại phải đương đầu với sóng gió, tui đâu có tu mà nhịn mãi được ...
Ủa nãy giờ tui nói không, đời còn gì đâu, vài ba lời đồn ấy mà ...
Tôi đã có cách ứng xử đúng và suy nghĩ tới nơi về nó nên không vướng bận nữa ...
Đêm qua tự nhiên tôi mơ thấy hắn, có gặp cho tôi gửi lời hỏi thăm ... hắn có những cái hay riêng của một con người mà dù tôi có bị hắn đồn lăn lòan vì mới ngủ với hắn tôi vẫn tôn trọng hắn anh ạ.
Còn yêu thì không !

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2009

Phiền

Phiền
Vành Khuyên

Biết em chỉ là những mảnh vỡ
Nhọc nhằn mong năm tháng lặn lành
Đời bể khổ, nhìn quanh ai cũng khổ
Tiếc chi em, tóc cũng chẳng còn xanh

Tội mình nửa ta tội em nguyên một
Nhắm mắt, trôi, đời cứ đẩy, đặng - đừng
Ta hấp hối bao lần em có biết
Miệng ráng cười xem mọi thứ dửng dưng

Đâu dám mong gánh cho em thêm nữa
Mỗi số phần, mỗi đời giống nhau đâu
Chẳng trách ai vì trong tâm đã hứa
Muộn phiền chi đời thêm lắm bể dâu .

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2009

Cái Thời Đã Qua

Cái Thời Đã Qua
Vành Khuyên

Tôi nhìn lại cái thời đã qua
Để chuẩn bị cái thời đang tới
Cái thời mà mọi người vẫn nghĩ là tôi đợi
Có đợi đâu! Ải gì cũng qua cả rồi

Tưởng đã có đủ một thời con gái để rong chơi
Nay tứ tuần tôi cũng hun hút bóng mình đến dại
Dại chi nữa ngày mai, dại đủ ngày xưa đó
Đâu muốn khác đời dù chỉ trong suy nghĩ! Tôi?

Cái thời đã qua nhắn đủ lời
Phụ nữ như cái bóng xiêu đổ muôn chiều, muôn lối
Cái bóng tôi ngã - những nẻo nào chưa từng qua, chưa từng đợi
Bước trong chiều hành trang tôi là cái thời đã qua ...