Phiền
Vành Khuyên
Biết em chỉ là những mảnh vỡ
Nhọc nhằn mong năm tháng lặn lành
Đời bể khổ, nhìn quanh ai cũng khổ
Tiếc chi em, tóc cũng chẳng còn xanh
Tội mình nửa ta tội em nguyên một
Nhắm mắt, trôi, đời cứ đẩy, đặng - đừng
Ta hấp hối bao lần em có biết
Miệng ráng cười xem mọi thứ dửng dưng
Đâu dám mong gánh cho em thêm nữa
Mỗi số phần, mỗi đời giống nhau đâu
Chẳng trách ai vì trong tâm đã hứa
Muộn phiền chi đời thêm lắm bể dâu .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét