Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Có Một Người Đi Giữa Thơ Tôi

Có Một Người Đi Giữa Thơ Tôi
Vành Khuyên

Có một người đi giữa thơ tôi
Giữa đêm chờ sáng
Ánh trăng vành vạnh
Treo lơ lửng trên trời

Có một người đi giữa thơ tôi
Giữa ngày bối rối
Gánh đời bận rộn
Gợn rõ niềm vui

Có một người đi giữa thơ tôi
Chiều về trống trải
Chợt tắt nụ cười
Cay đắng khôn nguôi

Người ấy đến bao giờ biết được
Đi giữa đời thường người vẫn cùng tôi
Trăng tỏ, trăng mờ, đời vui, đời cực
Chẳng hẹn ngày về, một giấc mơ vui !!!

Vẫn còn có một người đi giữa thơ tôi.

Không có nhận xét nào: