Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

vk

Tên thật là Trần Thị Ngọc Trâm
Năm sinh: 1965 .
Thương : sự tế nhị ,thành thật , thẳng thắn ,
Ghét : các trò nhục mạ cá nhân qua văn chương

Từng viết qua các bút hiệu Vành Khuyên , Quang Ngọc , Hà Xuyên , Vân Quỳnh

Tham gia viết từ năm 2000 và thả sáng tác tại các site đi qua vừa đủ để ngán ngẩm không muốn viết nữa nhưng thật kỳ là vẫn còn viết .

Sở thích , trúng số độc đắc , khỏi làm gì ngồi viết không chơi cho vui .

Sở trường : Truyện ngắn, thơ chỉ làm theo cảm hứng
Thơ tôi không làm theo luật do không biết luật , tuy nhiên với tôi , thơ là cảm xúc nhất thời , nhiều khi tôi còn không tin mình làm được thơ nên dù làm thơ tầm bậy , tôi vẫn để đó chơi cho tươi mát cuộc đời , chả dám đem nó đi đâu.

Cuộc đời viết lách thì chả có gì nổi bật , chỉ ghét sự khoa trương , coi ta đây là nhất , hơn thua hay dở phụ thuộc vào cảm giác mỗi người , cảm giác đó lại phụ thuộc vào lúc người ta khoẻ hay ốm đau bịnh tật gì đó .

Tôi đi trong đời với một lòng tin , người viết cũng như một thầy thuốc , mang tới cho người đọc những liều thuốc tinh thần , chữa lành cho họ những vết thương lòng đang còn âm ỉ dày vò họ , làm sáng lên một ngày của họ , làm cho họ cảm thấy trong cuộc sống còn có cái gì đó để mà vui, và vịn vào , giúp họ phải mạnh , giúp họ đứng vững và giúp họ tìm ra chính bản thân họ là ai qua bài viết .

Người viết cũng còn là một diễn viên trên sân khấu có thể làm cho người ta ghét , thương , căm và giận . Ai muốn sao tuỳ hỷ . Người viết phải tạo cho người đọc cảm xúc , hay người đọc không còn cảm xúc tìm lại được cảm xúc là mục tiêu duy nhất của tôi .

Còn gì nữa , tôi là một người chẳng ra gì , đi trong cuộc đời , tôi coi thường tất cả , cái tôi trọng nhất là sự đơn giản , thành thật và tình người .

Không có những điều đó , đời sống là vô nghĩa .
Tiểu Sử Chi Tiết
Sinh năm 1965 tại Sài Gòn trong gia đình ba là quân nhân, mẹ buôn bán nhỏ tại chợ Bình Tây.
Cấp I học tại trường Nguyễn Tri Phương, Q10 gần sân vận động Thống Nhất
Cấp II học tại Nguyễn Chí Thanh gần ngã sáu Chợ Lớn cho tới lớp 8
Từ lớp 9 cho tới lớp 12 học tại Nguyễn An Ninh quận 10 gần Bến Xe Lê Hồng Phong
Năm 1980 tham gia lần đầu tiên sinh hoạt viết lách tại Câu lạc bộ sáng tác của tòa soạn báo Khăn Quàng Đỏ tại thành phố Sài gòn, sinh hoạt được gần một năm thì nghỉ vì phải lo chuyện học thi vào đại học
Thi Đại Học 3 lần vào có một khoa Khoa Anh Văn Trường Đại Học Tổng Hợp nhưng không đậu, lần thứ ba jkho^ng đậu được chuyển vào Trung Học Văn Hóa Nghệ Thuật khoa Thư Viện, học được một năm, chán, nghỉ học thi lại vào Đại Học cũng Khoa Anh Văn, lần này thiếu 1/2 điểm được nhận vào nhưng không phải chính quy mà hệ tự đào tạo đóng học phí theo học kỳ. Học tới học kỳ I năm thứ hai nghỉ học đi định cư tại Salem, Oregon.
Đến Mỹ 1990, tốt nghiệp A A năm 1992 , dự tính trở thành nhân viên Criminal Justice nhưng có những biến động trong cuộc sống nên từ bỏ Salem , lên thành phố lớn Portland cũng tại Oregon đi học tiếp và theo đuổi ngành Ngôn Ngữ Học
Cùng năm định cư tại Portland nhận được công việc làm nhân viên xã hội cho sở xã hội thành phố Beaverton, từ đó vừa đi làm vừa đi học cho tới 1996 ra Cử Nhân với hai phân ngành Ngôn Ngữ Học và Giao Tế.
Cuộc sống cá nhân biến động rất nhiều cho tới năm 2000 bắt đầu viết đầu tiên tại site Đất Việt, những bài viết từ 2000 đến 2003 đều ở đó, sau đó qua Tuổi Trẻ Cười, Trinh Nữ , Đặc Trưng, Gạch Nối OnLine rồi Tetet, sau đó đi đâu cũng thấy con người giả dối , chán quá định cư tại Trinh Nữ cho đỡ nhức đầu.
Dù viết chơi cho vui, nhưng người viết đặt rất nhiều tâm huyết và tình cảm của mình trong bài, mong những tâm hồn đồng cảm sẽ tự tìm thấy cho mình những an ủi, động viên để đi tiếp trong cuộc sống
Từ bỏ mộng làm nhà văn vì thấy đó chỉ là danh hảo, mình như thế nào mình biết đủ rồi, hai tiếng nhà văn làm cái đầu mụ lại, viết là phải hay, nghe không đặng, thà làm dân dã sướng hơn.
Trong đời ghét nhất ba cái trò sạo sự của những kẻ ham danh, đóng kịch, giả nhân, giả nghĩa, đi đâu đụng cũng tránh đi chỗ khác cho yên thân.
Không biết còn viết được bao lâu nữa , nhưng còn thở là còn viết và hy vọng chỉ tạo ra thêm của cải tinh thần cho riêng mình.
Mai đây khi ai còn nhớ tới tôi như Vành Khuyên, hãy nhớ bằng tấm lòng của một con người nhân ái , tôi không sợ dị nghị, không sợ tai tiếng, không sợ chi hết, chỉ sợ lòng người không còn đủ thật cho nhau ngay khi đứng trước phần mộ nhau thì chán quá đi hả.
Cuộc sống chỉ đáng quý khi có tình người, tình đồng loại. Hãy sống bằng trái tim của mình.

Đây là những nhận xét ba dòng từ những người bạn tôi quý nhất
Song Giang : Chân thành nên trực tính, trực tính nên oan khiêng , oan khiêng nên phiền muộn
Anh Hàn Lệ Nhân :
Sau hơn sáu năm gác tù và nằm nhà đọc sách, tôi quyết định leo lên sân chơi chữ nghĩa trên Internet từ cuối năm 2003. Trang Web tiếng Việt đầu tiên tôi đăng nhập là Trinhnu.com và qua đó tôi quen biết thêm nhiều bạn văn mới, trong đó có Miên Thụy và Vành Khuyên là hai người bạn tôi thường xuyên liên lạc và dù chưa gặp mặt, lần hồi chúng tôi trở nên thân tình. Hai tiếng thân tình ở đây hàm ý chúng tôi tuy tuổi tác, phái tính có dị biệt nhưng rất thoải mái khi trao đổi, tranh luận, tâm tình học hỏi lẫn nhau trong mọi vấn đề, tư hay công, văn nghệ cũng như xã hội, chính trị. Riêng đối với Vành Khuyên, qua văn thơ mà tôi đã được đọc và đặc biệt qua các trao đổi bên lề, tôi cảm được Vành Khuyên là một người viết sống thực với chính mình và biểu hiện cái thực đó vào chữ nghĩa, không trau chuốt, không đỏm dáng, không lườn lẹo như thường tình vốn thích cu ky làm đẹp câu văn, câu thơ với chủ ý trước hết và sau cùng cốt sao vừa lòng người đọc.


Lúc mới tìm đọc Vành Khuyên, bắt gặp vài nhóm chữ thường xuyên được lặp lại trong hầu như mỗi bài viết, tôi hoàn toàn không chút dị ứng, ngược lại nhờ đó tôi khẳng đoán Vành Khuyên gốc Miền Nam. Vài bạn văn, khi nhận định về Vành Khuyên, nói với tôi là Vành Khuyên "hơi tửng" nên có lối viết tuột luột, táo tợn... Tôi chưa bao giờ tỏ ý đồng tình hay phản bác đối với các nhận định trên vì với tôi, đó mới chỉ là Phê chứ chưa là Bình. Phê, ai làm cũng được. Bình, chưa chắc. Tôi vẫn nghĩ, đọc văn đọc thơ trước hết phải dọn sẵn cho mình tấm lòng thông cảm, càng rộng càng tốt, thiếu sự thông cảm thì chẳng thà đừng đọc hoặc giả lỡ đọc thì quên đi hay giữ im lặng. Cái "tửng" của Vành Khuyên đổi gì tôi cũng đổi, bán mấy tôi cũng mua.



Nếu quả thật văn là người thì, theo tôi, Vành Khuyên trong đời thường cũng như trong đời văn, do ít gặp sự thông cảm thường tình nên hằng khao khát sự đồng cảm từ trong gang tấc cận kề đến vạn dặm xa xôi...]



Hàn Lệ Nhân.



Phạm Ngọc Quỳnh Trang



Bà là người "năng động", có 1 chút nam tính , hông thi'ch chuyện "ba đía",
đứa nào mà làm bà "sùng máu" thì bà "bằm" cho như `tử



Nguyên Đỗ



Chị Vành Khuyên, một nhân viên xã hội, làm biên tập viên của Giao Mùa đã lâu rồi,
và cộng tác với nhiều diễn đàn trên mạng lưới. Chị lăn lội, từng trải với đời, đã thấy, nghe, tiếp xúc với nhiều người mọi giới nên phần nào thơ văn cũng phản ảnh cuộc sống chị đã giao tiếp và nhận thức. Thơ văn chị viết rất nhiều, văn hay hơn thơ, phong phú, có nhiều sắc thái, có khi tế nhị, có khi thẳng đến độ táo bạo, văn có những bài viết rất hay nhưng cũng có những bài hơi...quá thật, không được viết kỹ lưỡng cho lắm. Tính tình chị thẳng thắn, dễ bốc đồng và hờn giận, ai không quen lâu hay thông cảm có thể hiểu lầm là nhà văn này tửng tửng bất thường, nhưng chị có một tâm hồn quảng đại, giao thiệp rất rộng, và cũng mau hết giận...





Con người ngay thẳng, bộc trực, mau tức, mau quên bẵng!
Văn xuôi phong phú, dồi dào, đủ khía cạnh, và rất thực!
Thơ phú tùy hứng, phóng khoáng, không gò bó, thích tự do, !



Chị Hiền Vy



1) Người đàn bà trẻ, với mái tóc ngắn... nhìn hiền nhưng lại rất buồn...
2) Văn phong thành thật, không che dấu, không đánh bóng...
3) Tính tình thẳng thắn, không xua nịnh, không sợ ai... nên luôn bày tỏ thật lòng mình, khiến nhiều người không hiểu...
4) Tôi quen VK trên những diễn đàn, đã nói chuyện qua phone với VK và nhận ra là giọng nói của VK hiền lành, ấm áp, không như lời văn của VK làm đôi lúc người đọc tưởng VK rất... con trai.

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

Trôi

Trôi
Vành Khuyên

Em lạ sao cứ để tình mình trôi
Về bến anh, không neo đậu
Không hứa hẹn gì
Dù rất nhiều cảm xúc đậm ghi.

Tình mới đến đã nhìn được kết thúc
Giữa điểm tan lại tận rõ sum vầy
Cuộc đời này, tan hợp thế mà hay
Anh và em, cận lối, không cận tình, chẳng nhìn ra lối thoát.

Những đêm vui, những ngày dài
Bên nhau, nghĩ về nhau
Hai con người, hai thế giới
Thế giới nào là của cả đôi ta

Thuộc về nhau, những chan hoà bất tận.

------------------------

Floating
Vành Khuyên

So surprised I let my love floating
To your side no promising
You and I keep floating
Between us so much strong feeling exist.

Love is just there, I can see the end
Near the end I can see we can’t stand to separate
What a love in this world
So near, so far, you and I seem no way to get out.

Lovely nights are mixed with longer days
Think of each other
You and I, two persons, two so different worlds
Still believe some space in the middle belongs to both

So I hope joys and happiness will never end, Darling

Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

Joke

Joke
Vành Khuyên

You turned my love into a joke
So painful no tear could fall
I remembered all you said a lot
Pretty tangible heartache couldn't hold.

I asked myself why?
The thing we had was so love alike
I wanted to treasure it
My life seemed so fine

You can joke about anything
My accent, my English, my wandering
But one thing I don't want you to joke
The love for me you pretended

Not worth to go through
My sorrows and all blues
Your pretense created
As hell I've been thru

No joke or else I've been moved.

---------------

Trò Đùa

Anh biến tình yêu của em thành trò đùa
Thật khủng khiếp đến độ em không còn muốn khóc
Em nhớ lại tất cả những điều anh từng nói
Trùng khớp vô cùng trái tim có muốn cũng không còn biết đau

Em tự hỏi em tại sao
Những gì có giữa em và anh sao giống tình yêu quá đi
Em muốn giữ mãi
Dù có đối trá, cuộc sống của em dựa vào đó vẫn đẹp vô cùng

Anh có thể đùa trên bất cứ điều gì
Giọng nói, tiếng Anh hay em cứ luẩn quẩn trước cửa nhà anh
Nhưng một điều em không bao giờ muốn anh biết thành trò đùa
Đó là tình yêu giả vờ anh đã làm bấy lâu nay

Em không đáng phải chịu đựng những điều như thế
Đau khổ và buồn bả
Từ sự dối trá của anh mà ra
Em như bị đày xuống địa ngục

Anh đừng dối em nữa, em đau khổ lắm .

Chuyện Tình Người Hàng Xóm Của Tôi

Chuyện Tình Người Hàng Xóm Của Tôi
Vành Khuyên

***
Tiếng chuông cửa gọi giật khi tôi đang chiên chả giò trong bếp. Sợ chả giò cháy, tôi chờ chút cho chả giò già thêm tí nữa, vớt ra, tắt bếp rồi mới ra mở cửa xem ai.

Thì ra ông hàng xóm, tôi hỏi ngay " chuyện gì thế ông ? ". Ông hàng xóm cười thân thiện rồi bảo tôi " bà rảnh không, tôi mời bà qua nhà " .
Giờ ăn tối, hai đứa nhỏ đã ăn tối tại nhà bác giữ dùm cho tôi, chỉ còn tôi chưa ăn thì cũng dễ tính, nhưng tôi ngại quá.

Người hàng xóm này đã từng có mặt tại Việt nam, nếu đúng như ông nói lúc ông qua Việt nam tham chiến thì tôi mới 3 tuổi. Dù gì lúc này tôi cũng tứ tuần rồi, nhỏ lớn gì không cần biết chứ tôi có còn 3 tuổi đâu mà ai gọi cái đi liền.
Tôi hỏi ông " để làm gì ông ạ, rồi mau mắn , qua gặp vợ cũ của ông thì dạ ông để khi khác, qua gặp người tình của ông thì tôi nghĩ chắc không phải lúc, còn qua làm gì khác ông để tôi ăn tối xong rồi qua được không ? " Ông bật cười khi nghe câu trả lời của tôi rồi chỉ chậm rãi trả lời " Tôi muốn bà gặp một người, đúng, bà sẽ ngạc nhiên lắm ". Tôi nói với ông " ông về đi, tôi mang dép qua liền ạ ".

***

Vừa vào nhà ông, tôi ngạc nhiên khi nhìn thấy một người phụ nữ Việt nam ngồi ngay phòng khách nhìn tôi cười thân thiện. Tóc bà bạc trắng, đeo kính lão vừa vặn nhìn hiền và học thức vô cùng. Tôi thầm nghĩ và mừng dùm ông hàng xóm vì cái bác này nhìn hay ghê, cái ông hàng xóm này coi vậy mà may.
Chưa định chào bác ra sao, ông hàng xóm hỏi tôi " bà còn nhớ cái bài thơ tiếng Anh tôi nhờ bà dịch không ". Mọi lúc khác ai hỏi gì tôi đều suy nghĩ rồi mới trả lời, nhưng đang đói, theo thói quen, ai hỏi gì tôi bật ra ngay câu trả lời cho điều mình biết lúc đó thôi. Tôi nhanh nhẩu, " dạ bài nào ạ ". Tôi dò lại trí nhớ của mình, cũng nhớ đâu đó, mang máng, ông hàng xóm này có cho tôi đọc bài thơ tiếng Anh rồi nhờ tôi dịch dùm. Phải mất cả hai ba tuần tôi mới đưa lại vì tôi bận con cái và các hoạt động ngoài giờ học của con. Đường mòn trí nhớ dẫn tôi về với chút ít ý tưởng của bài thơ đã đọc còn xót lại.
Cái thời trước cũng lạ, yêu nhau viết tặng nhau bài thơ mà nghĩ là cho đọc thơ chơi thôi còn chả có tình ý gì. Như cái thời của tôi, ai công không đâu mà làm như vậy. Lúc đó ông hàng xóm nói với tôi ông nghĩ chỉ là trao đổi về văn hóa với người phụ nữ Việt nam đó ông rất thích còn ông không nghĩ bà thích ông và nếu ông đến với bà thì không chắc bà dám từ bỏ xứ sở quê hương theo ông nên đã tự dối mình rằng ông không có tình ý gì chăng.
Tiếng ông hàng xóm " Khi bà đưa lại cho tôi bài thơ dịch đó, tôi đăng nó trên một website và thời gian trả lời cho tôi một câu trả lời rất đáng giá. Tôi tìm lại được người bạn xưa kia". Ông chỉ về người phụ nữ bí mật trước mắt tôi và bảo " tác giả bài thơ bà dịch đó ". Tôi vô cùng ngạc nhiên, trời, hóa ra là vậy ". Chỉ biết rằng tôi mừng cho ông, giờ thì đói rồi, tôi còn giữ lại bản lưu của bài thơ, về đọc lại chắc sẽ nghiệm ra nhiều điều. Xin phép hai người, tôi đi về không ngớt tự hỏi mình ủa chỉ có bài thơ dịch mà ra cớ sự hay thế cơ à.

***
Ông hàng xóm này là người rất siêng việc, sau nhà ông trồng đủ thứ. Ông bảo tôi có ăn bông cải, cà rốt hay bất cứ rau quả gì cứ nói ông, ông có ông đưa. Thật sự tôi hay đi chợ farm gần nhà. Thấy mấy người trồng trọt cực khổ kiếm chả mấy đồng, thôi thì thà làm thất vọng ông hàng xóm còn hơn là để mấy cái chợ farm đóng cửa. Thật sự thì tôi không mua thì mấy cái chợ đó cũng chẳng đóng nhưng thấy ông hàng xóm nhiệt tình cho thì lấy cũng lấy một lần thôi chứ mặt mũi đâu lấy hoài.

Có ngày ông hàng xóm để ngay trước cửa nhà tôi cả túi đậu cô ve. Đồ ông trồng mới hái và tươi nên luộc rất ngọt. Mà ngon thật chứ, những ngày tôi có rau quả ông cho tôi rất thưởng thức những bữa ăn và thấy rất xứng đáng cho một ngày vất vả tôi có. Ngày ông đưa cho tôi xem bài thơ, tôi đọc sơ qua còn dám hỏi ông " ông lượm trên nét hay sao ?" . Ông cười chọc tôi " không, bài thơ này tôi có lâu lắm rồi, một người tôi rất quý tặng cho tôi bà ạ ".

Tôi đọc xong, hỏi ông, " ông còn liên lạc không, bà ta ở đâu rồi ". Ông tiếp " bà sẽ rất lạ là người phụ nữ tặng tôi bài thơ này là người Việt Nam," Nghe tới đây, tôi bắt đầu biết sắp có liên quan gì tới tôi liền, tôi hỏi ông " dạ coi chơi hay làm gì ạ ? " .

Ông hàng xóm thật lòng " bà dịch dùm tôi ra tiếng Việt được không ? ". Tôi vô cùng ngạc nhiên " tại sao ạ , ông có đọc được đâu ?". Ông cười " thật tình tôi nghĩ tôi thất bại khi bị nghĩ không hiểu bài thơ đó nên bài dịch tiếng Việt sẽ giúp cho tác giả bài thơ nếu tôi tìm được có thiện chí liên lạc với tôi hơn bà ạ ". Trời, dân tình báo có khác, ông còn hiểu được đối phương nghĩ gì dù muộn vì lẽ ra phải hiểu từ ba mươi mấy năm trước nhưng có còn hơn không. Tôi cầm bài thơ, hứa sẽ đưa lại cho ông sớm.

***
Những ngày sau đó, gặp ông, ông kể tôi nghe ông chỉ đến Việt Nam có 9 tháng. Ông gặp gỡ thường xuyên với cô Như người viết bài thơ đó. Cô Như là nhân viên tại Đại Sứ Quán Mỹ tại Sài gòn và hay chào ông thân thiện những ngày ông có công việc tiếp xúc với nhân viên tại văn phòng toà đại sứ. Ông và cô Như có dự tiệc chung vài lần và cô đưa cho ông bài thơ đó trong lần chót gặp nhau trước khi ông về lại Mỹ.
" Tôi về lại Mỹ rồi thì không thể nào gạt bà ấy ra khỏi đầu tôi được bà ạ. Tôi lấy bài thơ ra đọc và càng hiểu về tính cách và kiến thức của một người thiếu nữ Việt nam vừa lễ phép dù rất rụt rè bề ngoài, vừa mạnh dạn trong ý tưởng và suy nghĩ như tình cảm thành thật trong bài thơ. Tôi tiếc cho thời gian còn ở Việt Nam đã không nói lời gì với cô ấy. Rồi cuộc sống cuốn tôi đi, tôi lập gia đình mà lòng đôi khi vẫn khắc khoải cho một bài thơ hay cho một người phụ nữ đã từng có lòng với tôi ".

"Ông ly dị vì lý do đó hay sao " tôi tò mò . " Không, vợ của tôi là người yêu đầu tiên khi tôi còn học trung học, chúng tôi rất hạnh phúc trong năm năm đầu và cho tới giờ này tôi cũng không rõ tôi đã làm vợ tôi buồn từ bao giờ để cô ấy phải thay lòng với tôi. Có điều tôi hiểu mình có thể yêu một người say đắm và không bao giờ quên họ, cùng một lúc vẫn biết ơn một người phụ nữ đã từng yêu mình mà mình không đáp lại được như tôi biết ơn bà Như ".

Cô Như qua đây theo diện nhân đạo là nhân viên cũ của chính phủ Mỹ. Cũng không tiện cho tôi hỏi họ đã tìm lại được nhau qua website nào nhưng một điều may mắn là cô Như ở ngay Seattle, WA nên ông hàng xóm của tôi rất dễ dàng có cơ hội và điều kiện mời cô Như xuống tận Salem, OR thăm ông.

Trong thâm tâm tôi cũng không ngờ có một cuộc hội ngộ bất ngờ như vậy từ một bài thơ dịch và bài thơ nguyên tác tôi có hân hạnh được đọc.

***
Cái đời tôi buồn nhưng có những chuyện viết lách làm nên những điều vui hay giải toả được điều buồn bã cho người khác tôi cũng cảm thấy mình may mắn dù thật tâm tôi mong cuộc đời mình may mắn hơn như vậy nhiều.
Nhưng thôi, có được bao nhiêu tôi biết ơn đời sống bấy nhiêu, nếu không muốn nói là biết ơn vạn lần.
Bài thơ ấy như sau

The Unsaid Love

I came to you by unsaid love
Your caring, your tenderness made me drunk
And I felt you in my heart
For the love I used to hunt.

To come nearer
Being hurt and being weak
I try to avoid, upon my surprise
My heart just felt more aches

I love you, I love you
If it sounds nonsense to you
It's nonsense to me too
But I know I love you somehow

For who I am, who you are now
The unsaid love seems strange
I wake up and go to bed with pain
Restless with the unsaid love - be felt by you

The time will come
When you understand mine
Wish I was not so far away
I have you next to me to hold

Treasure my unsaid love unfold.

---------------------------

Tình Yêu Chưa Nói

Em đến với anh bằng tình yêu chưa nói
Sự chăm sóc và ân cần của anh đã đánh gục em
Em cảm được điều đó tận đáy lòng
Vì em từng ao ước được như vậy.

Muốn lại gần anh hơn để thổ lộ
Dù biết rằng như thế là yếu đuối và có thể bị anh từ chối
Em đã cố gắng quên đi, nhưng lạ thay
Em lại thấy đau lòng hơn chẳng vơi đi tí nào

Em yêu anh, em yêu anh
Nếu điều đó vô nghĩa với anh
Nói thật nếu anh không cảm được, nó cũng vô nghĩa với em
Nhưng em vẫn biết em yêu anh

Ở vị trí anh và vị trí của em bây giờ
Hai tiếng tình yêu nghe sao lạ lẫm
Em thức dậy mỗi sáng bằng sự khắc khoải
Của tình yêu em dành cho anh chưa có cơ hội thố lộ

Em tin rồi ngày đó sẽ tới
Anh sẽ hiểu được tình yêu của em
Ngày đó em ước sao em vẫn thật gần
Để được ôm anh trong vòng tay

Cảm được anh trân trọng tình yêu chưa nói của em anh ạ.


***
Lâu rồi tôi cũng không có dịp nói chuyện lại với ông hàng xóm để hỏi thăm về cô Như ra sao, cô có gia đình chưa và ông và cô Như có thể làm nên một chuyện lâu dài nào khác không.

Dù gì thấy một người ngoại quốc trân trọng chữ viết của dân tộc mình qua sự quý trọng tình cảm và kiến thức của một con người như cô Như tôi cũng thấy tự hào lây.

Lịch sử tạo ra những sự chia cách thì cũng chính lịch sử tạo ra những cuộc hội ngộ từ những chi tiết rất nhỏ, rất thật tình của từng con người một có cơ hội trao đổi và có thiện chí muốn xích lại gần nhau hơn.

Tôi thật sự quý cái thời của ông hàng xóm của tôi và cái thời của cô Như.
Tôi cũng cám ơn cha mẹ đã sinh ra tôi ở cái thời của tôi và cho tôi chứng kiến và góp phần vào những điều vui nho nhỏ như vầy.

Thì ra tôi cũng hoàn thành chút chút ước mơ trở thành dịch giả của mình đó chứ, dù chắng tên tuổi gì. Thế cũng vui rồi bạn ạ.

Vành Khuyên

Thứ Ba, 30 tháng 3, 2010

The Unsaid Love

The Unsaid Love
Vành Khuyên

I came to you by unsaid love
Your caring, your tenderness made me drunk
And I felt you in my heart
For the love I used to hunt.

To come nearer
Being hurt and being weak
I try to avoid, upon my surprise
My heart just felt more aches

I love you, I love you
If it sounds nonsense to you
It's nonsense to me too
But I know I love you somehow

For who I am, who you are now
The unsaid love seems strange
I wake up and go to bed with pain
Restless with the unsaid love - be felt by you

The time will come
When you understand mine
Wish I was not so far away
I have you next to me to hold

Treasure my unsaid love unfold.

---------------------------

Tình Yêu Chưa Nói

Em đến với anh bằng tình yêu chưa nói
Sự chăm sóc và ân cần của anh đã đánh gục em
Em cảm được điều đó tận đáy lòng
Vì em từng ao ước được như vậy .

Muốn lại gần anh hơn để thổ lộ
Dù biết rằng như thế là yếu đuối và có thể bị anh từ chối
Em đã cố gắng quên đi, nhưng lạ thay
Em lại thấy đau lòng hơn chẳng vơi đi tí nào

Em yêu anh, em yêu anh
Nếu điều đó vô nghĩa với anh
Nói thật nếu anh không cảm được, nó cũng vô nghĩa với em
Nhưng em vẫn biết em yêu anh

Ở vị trí anh và vị trí của em bây giờ
Hai tiếng tình yêu nghe sao lạ lẫm
Em thức dậy mỗi sáng bằng sự khắc khoải
Của tình yêu em dành cho anh chưa có cơ hội thố lộ

Em tin rồi ngày đó sẽ tới
Anh sẽ hiểu được tình yêu của em
Ngày đó em ước sao em vẫn thật gần
Để được ôm anh trong vòng tay

Cảm được anh trân trọng tình yêu chưa nói của em anh nhé

Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Tình Yêu Vĩnh Cửu

Tình Yêu Vĩnh Cửu
Vành Khuyên

Tình yêu em dành cho anh dường như vĩnh cửu
Ngày hay đêm, đêm hay ngày
Em luôn nghĩ về anh hay cầu cho tình yêu đôi ta
Chính em làm em ngạc nhiên về điều đó

Những kỷ niệm đẹp lẫn xấu hiện về
Dưới ánh nắng mặt trời, trước bờ biển rộng Thái Bình Dương
Em nhớ anh vô bờ bến và đã hét lên ba tiếng " Em yêu Anh"
Dù em biết, em chỉ có thể nói chứ không làm gì hơn được

Giờ thì em đã tin tình yêu vĩnh cửu tồn tại, dù anh chẳng yêu thương em
Dù biết tình yêu em dành cho anh một chiều
Ngày qua ngày vẫn cứ thấy yêu thương anh hơn
Chỉ cầu mong điều em mong ước sẽ thành sự thật, anh trở về bên em và yêu em thật sự

Em rất yêu thương anh, người yêu dấu ạ .

Forever Love

Forever Love
Vành Khuyên

My love for you seems forever love
Day and night, night and day
Thinking of you or praying for our love
I have been surprised myself.

Bad memories came back _ Joyful memories came back
In the sunshine, in front of the Pacifice Ocean
Missing you so much, I said to myself " I love you"
Even I knew, after that, nothing I could do

Forever love exists even though you are not the right man for me
I knew my love was just a one-way street
But I recognize day by day, I keep loving you.
Anh hope my wish fulfilled, you came back and love me, indeed.

I love you so much, my Darling.

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Có Gì Hơn Thế

Có Gì Hơn Thế
Vành Khuyên

Có gì hơn thế
Giữa chúng ta, hai con người, hai vật thể
Cô đơn trong vũ trụ này

Ngày qua ngày
Những buồn vui đi qua
Không định được, cái nào của mình hay của người ta nữa

Có gì hơn thế
Những rong ruổi đời thường
Được, thua, cười, khóc, nghĩ lại mà thương

Ta vì ta giữa thế gian này
Ta vì ai mà trống trải đôi tay
Cuộc đời này còn gì để giữ

Thôi thì cứ trôi
Hai con nước dù có chảy ngược
Cũng sẽ gặp nhau cuối nguồn

Anh và em
Còn có gì hơn thế.
Anh yêu thương

---------------------

Anything More Than Things Between Us

Anything is more than nothing now
Between us, two persons, two creatures
Seem so lonely in this universe.

Day by day
Joys and sorrows are tasted
Sometimes, couldn’t figure out any from each belongs to whom

Anything is more than that
Chasing aimless purposes in life
Win, lose, smile, cry- so pity on ourselves

We live for us in this world
Or for whom but still owe empty hands
What is worthy to maintain?

No choice but keeping going
You and me- two- different- ways of rivers
Join at the end of the same source anyway.

So my Darling
Anything is more than things currently between us

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Fragile lyrics

Fragile lyrics
Sting
If blood will flow when flesh and steel are one
Drying in the colour of the evening sun
Tomorrow's rain will wash the stains away
But something in our minds will always stay
Perhaps this final act was meant
To clinch a lifetime's argument
That nothing comes from violence and nothing ever could
For all those born beneath an angry star
Lest we forget how fragile we are

On and on the rain will fall
Like tears from a star like tears from a star
On and on the rain will say
How fragile we are how fragile we are

On and on the rain will fall
Like tears from a star like tears from a star
On and on the rain will say
How fragile we are how fragile we are
How fragile we are how fragile we are

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Shock

Shock
Vành Khuyên

Tôi chẳng hơn ai, chẳng thua ai, tôi biết chắc như vậy. Trong đời cứ thẳng bước mà đi, không so sánh, đo bì vì được thua chỉ là cách nhìn của người đời chứ ai mà đo được hạnh phúc và sự hài lòng bên trong.

Nếu nói cứ phải nhìn theo và sống theo kiểu người khác thì có nhìn theo và bắt chước cả đời cũng không làm nổi vì người khác có phải là tôi đâu.

Đối với họ, con người là động vật, chỉ hơn loài thú là được sống trong xã hội có tổ chứ chặt chẽ hơn thì họ cứ việc. Tôi sống theo cách suy nghĩ của tôi và khi nhận ra tôi không có cùng suy nghĩ với họ thì đừng làm cùng với họ những gì họ nghĩ khác mà có thể dẫn tới kết quả không hay. Còn khá là họ nói ra, họ không nói còn chết dở. Tôi chẳng có gì phải hối hận, muộn phiền chi cho mệt vì có làm gì được nữa đâu. Tôi phải sống, nhìn thẳng vào đời, không còn phải cho tôi nữa mà cho những gì tôi tin là lẽ phải và bảo vệ nó.

Thù hận không phải cá tính của tôi, tôi hoà nhập với xã hội đang sống không có nghĩa là học theo họ những gì tôi hoàn toàn không thể, cứ sống theo cách của mình đã ai bắt bớ gì chưa.

Con người trong đời mãi làm khổ nhau và phải tự bảo vệ mình bằng cách khoác cái lớp áo mình đã từng khoác lên ngày xưa và họ cho đó là cách bảo vệ họ hay nhất. Tôi nhìn mà buồn nhưng có làm được gì đâu. Xã hội tiến hóa về khoa học, kỹ thuật và mọi nhu cầu vật chất tân tiến khác nhưng đã lùi về mặt tư tưởng, xa cách nhau mà cái cộng đồng nguyên thủy ngày xưa của họ được coi là mọi rợ lại văn minh hơn họ rất nhiều.

Shock là vậy đó.

Cho Một Ngày

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2010

Don't Touch My Sorrows.

Don't Touch My Sorrows.
Vành Khuyên

Please don't touch my sorrows
They were so deep in my heart
If you try to feel them
You are trying to break all up

Please don't ever try to touch my sorrows
Even I smile or cry
All my sorrows are still there in the same place
Either I hide or show them my way

Sorrows as you can say, as sadness
To me, they are just the other side of happiness
You smile on something one day
You may cry on exactly the same thing the next day.

So it is not easy to say
Please don't touch my sorrows as you did the other days
I didn't cry but I felt so bad
For unpleasantness you created even unintentionally

Believe in me
I don't try to touch yours
So please don't touch mine
Our hearts seem no door for each other's

Because I have no more feeling for you, Darling.

Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Tôi viết cho anh trong ngày sinh nhật
Chúc anh an lành, tìm thấy niềm vui
Đừng bỏ lỡ nhé

Đừng nuối tiếc, đừng chịu đựng
Hãy vui lên khi mới chớm chạm nỗi buồn
Cuộc đời quá ngắn anh ạ

Ước mơ và hy vọng
Ai can đảm lắm mới hiểu được điều đó
Tôi tin ở anh, trái tim nhân hậu anh có

Anh mãi là anh, mãi một mình
Điều đó nói lên tất cả
Với tôi anh là một người đàn ông thật sự

Sinh Nhật vui vẻ nhé, hôm nay và trọn đời .

Happy Birthday (3/16)

Happy Birthday (3/16)
Vành Khuyên

I write on your birthday
Wish you well, find happiness
Don't delay

No regret, no endurance
Just be happy when starting feeling sad
Life is so short

Dream and hope
It takes courage to believe
I believe in you, a soul so soft

Be yourself, be your own
Says it all
You are a real man, to me.

Happy Birthday to my friend, today and always.

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2010

Đợi Cuối Đường

Đợi Cuối Đường
Vành Khuyên

Tôi đứng đợi ở cuối đường
Người không thương đâu đây
Người tôi thương thì đâu chẳng thấy
Chả phải tại cái số không may
Chỉ tại kiếp này
Cô đơn là cái áo tôi phải mặc cho đến chết

Nhiều khi cười như muốn khóc
Lạ lùng sao người lại hiểu mình
Nhiều khi muốn ngã gục, không đứng lên
Người chẳng biết tự đâu ra lại đưa tay đỡ
Cuộc đời cứ lở dở
Chẳng biết đâu mà lần

Phân vân chẳng bao giờ hết phân vân
Chẳng bao giờ hết tự hỏi mình
Giây phút nào đây, ước mơ nào đây
Lại được sống trong những đam mê ngày ấy
Tình yêu trỗi dậy
Hạnh phúc trong tầm tay - tôi ngắm, nhìn

Cuối đường đợi ai? Tôi đợi một lòng tin

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

Ngày Lễ Tình Nhân

Ngày Lễ Tình Nhân
Vành Khuyên

Ngày lễ Tình nhân bình thản trôi qua
Không bánh, không quà và không thiệp
Như những ngày lễ tình nhân những năm trước
Ai lòng rộn lòng, tôi vẫn bơ vơ

Ngày lễ Tình nhân tôi nhìn những quầy hoa
Ai náo nức lòng tôi không náo nức
Tự cười ngạo mình đã qua thời đó
Cái thời tự đoán sẽ nhận gì của ai mang

Ngày lễ Tình nhân, chẳng tiêu điều, chẳng lỗi hẹn
Ô lạ chưa kìa, tôi chẳng buồn vì không có ai
Dù có ai lễ Tình nhân cũng vẫn buồn như muôn kiếp
Lòng chẳng thẹn lòng, tôi chẳng cần có ngày mai

Những ngày lễ Tình nhân đã qua và sẽ qua nữa
Tiễn ngày Tình nhân cũ qua, đón ngày Tình nhân mới về
Năm tháng ơi có xa xôi dịu vợi
Những ngày Tình nhân vẫn thanh thản đời tôi

Thế mà hay không một chút chơi vơi

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

I Know I Still Love You

I Know I Still Love You
Vành Khuyên

I know I still love you
Day or night
I just hope it passes by
Or flies
For me to come back to the place
Where we are so near

Hear your voice, or see your car
The sounds thrill my heart
I wish I could come nearer
Closing my eyes, enjoying my moments
As I used to

Every excitement disappears so quick
When I suddenly remember
You and I are no longer together
The truth cannot be twisted.

I know now I still love you
Day or night, night or day
Missing your touch, missing our time
I do wish I still have you in my arm

Time won't tell
Bad words, bad feelings as nails
When taken out, bad marks till there
You and I, we are, where ?
So near but so far, Darling

Thứ Năm, 11 tháng 2, 2010

Tết Đã Đến Rồi

Tết Đã Đến Rồi
Vành Khuyên

Ơ kìa Tết đã đến rồi
Lòng tôi một nỗi buồn ơi là buồn
Ơ kìa, bánh, mức, hoa, hương
Lòng tôi vẫn lạnh buồn, thương một người
Chợt nghĩ vẫn thấy chơi vơi
Chợt nhớ vẫn sợ mình rơi xuống tình
Lòng nặng lòng những u, minh
Tình nặng tình vẫn lặng thinh đêm dài
Biết mình vẫn nhớ thương ai
Cứ mong lòng bớt u hoài, quặng đau
Dù biết chẳng có ngày sau
Ngày nay xa lạ, nhớ nhau làm gì
Thôi thì vui cứ vui đi
Những gì đã có mãi ghi đậm lòng
Chào anh một nỗi riêng mong
Một ngày hạnh phúc theo dòng thời gian
Tình yêu rồi cũng chóng tàn
Em và anh, những mênh mang, đời thường .

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2010

Love! Don't Just Come And Go

Love! Don't Just Come And Go
Vành Khuyên

Love! Don't just come and go
For sure I still love you
Every night I pray I will forget you
By time, I hope it'll come true

Love! Don't just come and go
If I see you, maybe my face still shows
Little bit of missing and regret
After all, that's all I have left

Love! Don't just come and go
Hope you find lessons you must learn
Love with your heart and treasure the real one you had
Or else, by time it's all gone

All you lost are all you have known, Darling.

Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

The Rainbow Connections

Why are there so many songs about rainbows and what's on the other side?
Rainbows are visions, but only illusions, and rainbows have nothing to hide.
So we've been told and some choose to believe it.
I know they're wrong wait and see.

Someday we'll find it, the rainbow connection.
The lovers, the dreamers and me.
Who said that wishes would be heard and answered when wished on the morningstar?

Someone thought of that and someone believed it.
Look what it's done so far.
What's so amazing that keeps us stargazing and what do we think we might see?

Someday we'll find it, the rainbow connection.
The lovers, the dreamers and me.
All of us under its spell.
We know that it's probably magic.
Have you been half asleep and have you heard voices?
I've heard them calling my name.

Is this the sweet sound that calls the young sailors.
The voice might be one and the same.

I've heard it too many times to ignore it.
It's something that I'm supposed to be.

Someday we'll find it, the rainbow connection, the lovers, the dreamers and me.
Someday we'll find it, the rainbow connection, the lovers, the dreamers and me

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

Sưu Tầm

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Leave Yesterday Behind

Leave Yesterday Behind

When the morning sunrise
Becomes a magic show
Before your very eyes
And all the sounds of life
Begin to harmonize
You hear a song of hope
Surround your senses
And feel the promise of a brand new kind of world
Lose your defenses
Unlock your mind
Unwind and follow me
Come let me help you see
How to find the way to leave yesterday behind

We should be together
When we're this close we're bound to work it out somehow
We found a dream to share
Don't lose it now
Just let my song of love
Surround your senses
And feel the promise of a brand new kind of world
Lose your defenses
Unlock your mind
You know I love you
(Love you)
Come let me show you
(show you)
How to find the way to leave yesterday behind

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Joke

Joke
Vành Khuyên

You turned my love into a joke
So painful no tear could fall
I remembered all you said a lot
Pretty tangible heartache couldn't hold.

I asked myself why?
The thing we had was so love alike
I wanted to treasure it
My life seemed so fine

You can joke about anything
My accent, my English, my wandering
But one thing I don't want you to joke
The love for me you pretended

Not worth to go through
My sorrows and all blues
Your pretense created
As hell I've been thru

No joke or else I've been moved.

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

Nỗi Đau Bao Giờ Nguôi

Nỗi Đau Bao Giờ Nguôi
Vành Khuyên

***
Người phụ nữ nhìn tôi bằng ánh mắt mệt mỏi. Sáng sớm, quá lạnh, sương còn thấp, tôi đoán chị đã ở đây cũng khá lâu rồi. Mỗi sáng thứ hai, tôi ra nhặt báo chủ nhật vào cho sở, cũng tiện nhìn luôn có gì lạ xung quanh.
Tôi hỏi chị " chị đến apply benefit cho gia đình à ? ". 8h mới bắt đầu chị ạ . Đến quá sớm chị chờ một tiếng nữa được không ." . Người phụ nữ nhìn xa xăm, tôi thấy chị không trả lời, tính đi vào thì lại nghe tiếng chị " có ai chờ tôi nữa đâu chứ, không ngồi đây biết đi đâu. Bọn đàn ông chó đẻ ". Lâu rồi tôi mới nghe hai chữ chó đẻ. Thật sự ai nói hai chữ này là chửi cha mẹ người nghe tôi phản bác liền. Đúng ra là mắng cái hành động của người trước mặt hèn hạ và tồi tệ mà hai chữ chó đẻ nghe như thái độ khinh bỉ, miệt thị của người mắng thế thôi. Tôi chẳng ngạc nhiên, đến đường cùng, ai cũng vậy, còn chửi được là phúc, chửi không được nữa đi chết mới đáng sợ. Tôi bỗng nhận ra người phụ nữ này còn mạnh và có sức sống. Chị ngồi không thần sắc chắc vì đã nhịn tối qua chứ chả phải con người không nhà cửa. Tôi bảo chị, " chị có thể viết vào đây tên tuổi, em tìm hồ sơ chị và lát nữa nếu có chỗ họ cho chị vô phỏng vấn em hay ai khác gặp chị sẽ biết hồ sơ chị trước khi gặp ". Người phụ nữ bình thản viết số an sinh xã hội cho tôi. Tôi kết thúc với chị " chị cứ ngồi ngoài này tới 8h nhé, kiếm chỗ có hiên tránh sương cho đỡ bịnh chị ạ ". Chị thở dài " nhân viên xã hội có khác ". Tôi không vừa " ai cũng có thể nói với chị câu đó, không cứ gì em, chị tin đi, còn niềm tin cho chính mình là còn tin được mọi người chị ạ " .
Miệng chị nở nụ cười nhạt. Nụ cười đó quen quen. Không phải chị quen tôi, tôi hiểu là mình cũng đã từng cười nhạt kiểu đó.


***

Tới giờ nhận hồ sơ phỏng vấn mới, tôi liên hệ với người thư ký nhận hồ sơ mới xem có bỏ tên chị vào hôm nay được không. Chị bảo tùy tôi nếu tôi nhận làm vì tên tôi chưa tới phiên nhận hồ sơ mới trong tuần vì người khách này ghi trong đơn bằng tiếng Việt. Có việc thì không làm trước cũng làm sau. Tôi nhờ người thư ký làm thủ tục cho tôi gặp người phụ nữ đó. Chị tên là Nhẫn, Phùng Thị Nhẫn.
Cỡ 8h30 tôi ra kêu tên chị vô. Kêu hai lần chẳng thấy chị đâu tôi tính đi vào, ai dè chị từ phòng vệ sinh công cộng đi ra. Tôi dẫn chị vào cái bàn nhỏ xíu của tôi trong góc văn phòng. Chị lẩm bẩm vừa đủ tôi nghe thấy " ít nhất đàn bà không chó đẻ ". Tôi vừa bực, vừa tính bật cười. Thật sự tôi nghĩ lâu rồi tôi không nghe và hiểu hai chữ chó đẻ nghĩa gì không có nghĩa là tôi thích nghe người khác nói đi nói lại nhiều lần. Nghe hai chữ đó lúc chỉ có mình với người nói cũng bực cái lỗ tai chứ bộ. Tôi đùa với chị, cũng là giảm bớt không khí căng thẳng " mình bỏ hai chữ đó qua một bên đi nha chị , chị chỉ tới đúng lúc nên có thể chị nghĩ chị may thôi, có khách họ đã đợi cả tuần, " .


Chị tiếp lời tôi :"Cô biết không, con mẹ hàng xóm nhà tui nó đòi dẫn tui đi nếu được phiếu thực phẩm tui đưa nó 100 đồng, tui không tin trên đất Mỹ còn cái chuyện đó nên tự ngồi đợi. Nó bảo tui tui đợi tới sang năm cũng không được xét nếu không phải nó dẫn. Nội tui đợi cả đêm được vô hôm nay gặp cô cũng mãn nguyện về chửi cho con mẹ hàng xóm một mẻ " . Tôi không dám dính vô chuyện người ta, nhất là ba cái chuyện tranh chấp, tôi trả lời với chị " Em chả phải quan chức gì chị ạ, em là đầy tớ thay chính phủ thì có, em lấy của chị dù chỉ một đồng, ngày mai em mất job con em chết đói liền, chị yên tâm, em theo luật mà làm, chị không được em bảo không được chị có chửi em em cũng chỉ có thể nhìn chị mà phải làm thế thôi ".

"Mình bắt đầu được chưa chị ?" tôi tiếp lời . Chị bảo Ok.


***

Cuối cùng chị không được thật, theo luật nhận phiếu thực phẩm người lớn trên 19 dưới 60 phải qua Mỹ đủ năm năm mới được, chị mới qua có 4 năm và ba tháng thôi. Tôi hẹn chị 9 tháng nữa nếu còn cần nên tới. Chị tâm sự cũng mong có việc làm chứ không đâu mà chờ đợi tới cửa gặp tôi. Tôi mừng cho tinh thần sống của chị. Khi ra về chị nói to và rất rõ " cám ơn cô Trâm nhe ". Tôi tự nhiên " dạ em chưa giúp gì được chị, em xin lỗi " . Tôi cũng thấy nhẹ lòng thay vì nghe hai chữ chó đẻ lần nữa chắc tôi chịu hết nổi ngày làm việc hôm nay quá.

Chiều ra khỏi sở, tôi vừa bước ra xe thì nghe có tiếng gọi " cô Trâm, cô Trâm ". Tôi nhìn đàng sau thì chị Nhẫn bước tới. Chị hỏi tôi " cô viết báo phải không ?". Tôi mở tròn mắt " chị cho em hỏi sao chị hỏi vậy ". Chị phân bua " tên cô trên báo rành rành đó mà, cô con sĩ quan, tui cũng con sĩ quan, có điều thập niên 90 tui có gia đình nên phải đợi thêm 10 năm thôi ". Nếu cô muốn viết, tôi kể cô nghe chuyện đàn ông chó đẻ cô viết đăng báo dùm ". Tôi bật cười " thưa chị nếu em có viết là viết cho hoàn cảnh và số phận của người phụ nữ cần được thông cảm chứ viết về đàn ông theo kiểu chị nói em nghĩ ai cũng viết được nói chi với em hả chị ". Tôi thì trả lời thật tình mà làm chị phải bật cười " cô khéo từ chối ghê, thôi được, cô viết hay không thì tùy, tôi muốn kể cho cô nghe, tôi không bạn bè, nhà cửa, con cái, ..." Tôi không đợi chị nói hết câu thì kết thúc với chị " chị ạ, ngoài sở em không thể có tiếp xúc riêng với bất cứ khách hàng nào, họ nghĩ em tính toán gì với chị thì tội cho em lắm, chị thông cảm cho em nghe ".

Chị cười với tôi rồi bỏ đi. Tôi tin người phụ nữ này không bỏ cuộc.

***
Chị không bỏ cuộc thật. Một ngày, người Boss đương nhiệm lại bàn tôi đưa tôi một bức thư rồi ra lịnh " Tôi không hiểu nội dung bức thư này, vì đội soát thư tưởng thư nặc danh tố cáo gì đó nên đưa cho tôi. Cô coi xong giải thích cho tôi nhé nếu cô cần sự giúp đỡ của tôi, còn không cô hãy tự giải quyết cho người khách này nhé. Nói chung thì thư tố cáo nặc danh cũng chỉ có thể đưa qua văn phòng kiểm chứng thôi." Tôi cầm bức thư dạ, dạ với người boss, mau mắn " Bà cho 15 phút, bà có thể ngồi đây tôi giải thích liền " .
" Cô Trâm,
Giữ lời hứa với cô, tôi kể cô nghe về chuyện đàn ông chó đẻ, đó là từ cuộc đời tôi chứng kiến, cô nghe xong, có viết hay không không quan trọng nhưng với tôi chia xẻ được với một người và có sự chứng kiến của một người khác về những chuyện xảy ra trong đời tôi là tôi mãn nguyện rồi ".

Đọc tới đây tôi giải thích với người Boss " thưa bà, đây là thư từ một người khách không được phiếu thực phẩm gửi cho tôi chia xẻ về cuộc đời bà ta. Bà có thể xem như chia xẻ cá nhân tôi chịu trách nhiệm giải quyết cho ạ ." Người Boss tôi gật đầu đi ra. Tôi tiếp tục đọc lá thư.

" Đầu thập niên 90, người ta rụt rịch đi HO, gia đình tôi trong số đó. Tôi lúc ấy đã 26, làm công nhân may trong một xưởng may tư nhân. Năm đó tôi đã thân và yêu một người quá đổi, dù rất muốn ra nước ngoài lập nghiệp nhưng tôi sợ mất anh ta. Và ngày gia đình tôi ra máy bay, tôi trốn về quê với anh ta cô ạ. Cuộc đời tôi bấp bênh từ đó. Không cưới hỏi, tôi dọn về ở chung với anh ta luôn, thời gian đầu anh ta rất tốt với tôi vì nghĩ tôi sẽ cầu cạnh gia đình cho anh ta một cuộc sống sung sướng. Nhưng tôi không hèn như vậy, có tay chân thì tự làm lấy mà ăn. Anh ta nói bóng nói gió, nói đi nói lại, tôi vẫn trơ ra, cuộc đời thiếu hụt tôi cam chịu, có gửi thư cho cha mẹ cũng chỉ là hỏi thăm chứ không tiền bạc gì. Cuộc sống có chồng cũng như không như vậy 10 năm. Tôi không sanh được con, hắn đâm bực, đâm chán, cuộc đời nghèo khổ nhờ đó mà đỡ bức bách đối với đời sống chỉ có hai vợ chồng. Nhưng lại ra một nổi khổ khác. Ngày tôi được kêu phỏng vấn đi đoàn tụ với cha mẹ, hắn mang về trước mặt tôi thằng bé và một người phụ nữ bảo đó là con hắn và bồ hắn. Tôi vô cảm cô biết không, biết nói gì đây. Tới nước này chỉ còn biết ngậm miệng. Tôi khuyên hắn nên đi rồi sau này ly dị với tôi và bảo lãnh vợ bé của hắn.
Hắn chỉ chờ có như thế. Nửa phần chó đẻ đời tôi xong rồi đó.

***
Đời người phụ nữ nào cũng cay đắng. Ủa, tôi nhận ra sao tôi toàn nghe chuyện buồn không dù cuộc đời tôi đã buồn lắm rồi. Tôi không biết có nên đọc tiếp lá thư của chị không. Ngày mới bắt đầu, tôi thấy muốn tiếp tục một ngày vui vẻ đã khó khi đọc chỉ mới nửa đoạn đời của chị.

" Qua đây độ một năm thì chúng tôi chia tay. Hắn về làm hôn thú với vợ con hắn. Tôi sống vất vưởng nay đây mai đó chỉ liên lạc với gia đình lúc có việc, lúc không thì trốn đâu biệt tăm cho rồi. Tôi không biết có lúc nào hắn nghĩ tới tôi và có ý định tìm tôi coi tôi còn sống hay chết hay không. Nghĩ tới đó sao tôi đau khổ vô cùng. Đã đau khổ 10 năm, tôi thấy đau khổ thêm nữa là ngu, tôi tập quên và mở lòng đón những niềm vui mới.
Tôi tìm một chỗ ở riêng, ở mướn, xung quanh là người bản xứ, chả ai biết minh, mình chẳng biết ai. Tôi cũng không để ý ai làm chi, ở được 6 tháng an lành, bên cạnh nhà một người hàng xóm người Mỹ cứ hay gõ cửa nhà tôi mượn đồ. Mới đầu tôi cũng tin hắn mượn đồ thiệt, nụ cười của hắn cũng thân thiện và đáng mến. Tiếng Anh hắn nói tôi không hiểu nhiều lắm nhưng ánh mắt của hắn khiến tôi đủ hiểu hắn thích tôi. Buồn đời, buồn gia đạo, tính tình tôi lại không eo hẹp, tôi giúp đỡ người hàng xóm vô tư rồi sự thể khác đi theo chiều hướng hai người khác phái cô độc phải đi tới. Tới lúc này tôi không tin trong đời không có sự giả dối, cái gì ban đầu và bề ngoài nhìn thành thật đến đâu cũng chứa đựng chút ít sự tính toán và giả dối trong đó. Có điều con người tự làm ngơ để mình giả dối chính mình và giả dối với người khác để đạt được điều gì đó trong thâm tâm của họ. Tôi trở nên thân thiện và nghĩ có thể đi tới làm bạn rất thân với người hàng xóm này. Ông ta có lừa tôi không tôi không biết nhưng một ngày tôi nhận ra ngoài tôi ra ông còn vài ba chỗ khác lo lắng và quan tâm. Tôi nói thẳng tôi không thích nhập nhằng và không thích bị thị phi. Hắn hét vào mặt tôi rằng bộ tôi tưởng hắn chịu chung đụng với tôi là hắn cuối cùng sẽ yêu thương tôi và lấy tôi chắc. Tôi ngớ người. Tôi đâu phải gái gọi mà làm đó với hắn không có cảm giác hả cô. Sau lời nói đó của hắn, cảm giác tôi đi đâu mất hết. Sống với người chồng không yêu thương mình 10 năm sức chịu đựng của tôi cũng đáng phục rồi. Giờ mở được lòng lại gặp cảnh tượng này đúng là đời tôi chó đẻ không cô. Nhớ lại bao lời yêu thương lúc trước của hắn, sự chăm sóc hắn dành cho tôi khiến tôi cảm động mà tôi thấy muốn nôn oẹ. Tôi bỏ chốn đó đi lang thang tìm chỗ khác. Cho tới cái ngày tôi ngồi đợi trước cửa văn phòng tôi gặp cô đó.

Cô Trâm, đọc báo thấy đời cô cũng khổ, muốn chia xẻ với cô thôi chứ ý thật tình của tôi chẳng cần báo đăng làm gì . Rồi mai này dù tôi có hạnh phúc hay không, tôi cũng cảm ơn một ngày tôi còn thở, còn sống và còn biết dù ai có không phải với mình, tôi vẫn tự hào tôi sống làm một con người còn có lương tri và đạo đức, cho dù tôi nghèo, tôi xấu xí hay vô gia cư.

Chào cô nhé , chúc cô và hai con mọi điều an lành."

***
Đời còn gì để mà bàn tiếp hay không. Một phần vui, mười phần khổ. Người đạo hạnh khổ theo kiểu đạo hạnh, tôi ngang tàng, khổ theo kiểu ngang tàng. Lắm lúc nổi buồn trong lòng tôi phát ra thành tiếng cười chua chát mà không phải là nước mắt tôi mới thấu tận tâm lòng rằng cái khổ thiệt khổ có nhiều cách thể hiện chứ không cứ một cách.

Đính kèm với bức thư có một phong bì ghi địa chỉ của chị, tôi lấy tờ giấy trắng ra viết lại cho chị vài dòng
Chị Nhẫn mến,
Đọc qua thư chị em hoàn toàn có thể tin chị có thể vượt qua được tất cả, những thử thách đã qua đã nói lên điều đó. Hệ thống trợ cấp là nơi hổ trợ cho những thành viên trong xã hội trong tình thế không thuận tiện trong một lúc nào đó họ gặp trong đời sống riêng.
Những gì đã qua hãy để cho nó qua nha chị và nếu những gì sắp tới cũng có chút tương tự với những gì đã qua thì mình hãy có lòng tin mình có đủ khôn ngoan hơn để đối phó với nó với lòng nhạy cảm và lòng nhân đạo của con người đã giúp mình tồn tại và ngẩng cao đầu như hiện tại.
Em cám ơn chị vô cùng đã chia xẻ với em.
Em chân thành chúc chị mọi điều may mắn và an lành trong đời sống.

Tôi gấp lá thư lại, bỏ vào phong bì, dán tem. Ngày làm việc của tôi đã và đang tiếp tục từ những gì tôi hiểu và tin tưởng . Cũng chính điều đó dẫn tôi đi suốt mười bảy năm nay và có thể sẽ còn lâu hơn nữa cho tới ngày tôi về hưu bạn ạ.

Vành Khuyên

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Yesterday,

Yesterday,
All my troubles seemed so far away,
Now it looks as though they're here to stay,
Oh, I believe in yesterday.

Suddenly,
I'm not half the man I used to be,
There's a shadow hanging over me,
Oh, yesterday came suddenly.

Why she
Had to go I don't know, she wouldn't say.
I said,
Something wrong, now I long for yesterday.

Yesterday,
Love was such an easy game to play,
Now I need a place to hide away,
Oh, I believe in yesterday.

Why she
Had to go I don't know, she wouldn't say.
I said,
Something wrong, now I long for yesterday.

Yesterday,
Love was such an easy game to play,
Now I need a place to hide away,
Oh, I believe in yesterday.
-----------------------
There was a man, a lonely man

Who lost his love through his indifference

A heart that cared, that went unshared

Until it died within his silence



And solitaire's the only game in town

And every road that takes him takes him down

And by himself its easy to pretend

He'll never love again



And keeping to himself he plays the game

without her love it always ends the same

While life goes on around him everywhere

He's playing solitaire



A little hope goes up in smoke

Just how it goes, goes without saying

There was a man, a lonely man

Who would command the hand he's playing



And solitaire's the only game in town

And every road that takes him takes him down

And by himself its easy to pretend

He'll never love again



And keeping to himself he plays the game

without her love it always ends the same

While life goes on around him everywhere

He's playing solitaire



And solitaire's the only game in town

And every road that takes him takes him down

While life goes on around him everywhere

He's playing solitaire



Lionel Richie feat Akon - Just Go Lyrics
(Lionel Richie)
It’d be so nice (nice nice)
If you didn’t have to feel so lonely
It’d be so nice (nice nice)
If I could sneak you for a moment
I know you like to get away, go away, far away
To a place where there’s just us two
Got a busy day, everyday but not today
Cause I’m here to take that stress from you
So you can just chill and clear your head
And let me do everything for you cause you deserve it
Prepare your meal and make your bed
Well let just first make this with you
cause you are so worth it
(Akon)
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
(Lionel Richie)
How would you like to sail away in the Bahamas?
(Just you and me, girl)
So far out in the sea where nobody can find you
(Just the end of the world)
Cause there is no rush for you to come back and face the rain
Cause there is plenty sunshine where I pickin’ you
And I’m here to reduce the pain
I know you like to get away, go away, far away
To a place where there’s just us two
Got a busy day, everyday but not today
Cause I’m Here to take that stress from you
So you can just chill and clear your head
And let me do everything for you cause you deserve it
Prepare your meal and make your bed
Well let just first make this with you cause you are so worth it
(Akon)
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
(Lionel Richie)
Just imagine when you tired and
Layin’ by my side and
Sippin’ on some wine while I stand in massage and
Releasein’ all your tension I couldn’t handle a time and
My job is to keep my baby smilin’
So you can just chill
And clear your head
And let me do everything for you cause you deserve it
Prepare your meal and make your bed
Well let just first make this with you cause you are so worth it
(Akon)
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
I just want us to go go go
Drop everything and just go go go
---------------------------------------

Stuck on you

Stuck on you
I've got this feeling down deep in my soul that I just can't lose
Guess I'm on my way
Needed a friend
And the way I feel now I guess I'll be with you 'til the end
Guess I'm on my way
Mighty glad you stayed

I'm stuck on you
Been a fool too long I guess it's time for me to come on home
Guess I'm on my way
So hard to see
That a woman like you could wait around for a man like me
Guess I'm on my way
Mighty glad you stayed

Oh, I'm leaving on that midnight train tomorrow
And I know just where I'm going
I've packed up my troubles and I've thrown them all away
'Cause this time little darling
I'm coming home to stay

I'm stuck on you
I've got this feeling down deep in my soul that I just can't lose
Guess I'm on my way
Needed a friend
And the way I feel now I guess I'll be with you 'til the end
Guess I'm on my way
I'm mighty glad you stayed
------------------------------------------------
Penny lover, don't walk on by
Penny lover, don't you make me cry
Can't you see girl, who my heart's beating for
You're the only girl that I adore

The first time I saw you
Oh, you looked so fine
And I had a feeling
One day you'd be mine
Honey you came along and captured my heart
Now my love is somewhere lost in your kiss
When I'm all alone it's you that I miss
Girl a love like yours is hard to resist
Oh, Oh, Ooh, Ooh, Oh

Penny lover, my love's on fire
Penny lover, you're my one desire
Tell me baby could this be true
That I could need someone, like I need you

Nights warm and tender
Lying next to you
Girl I surrender
Oh, what more can I do
I've spent all of my life in search of your love
Now there's one more thing I'd like to say
Don't you ever take your sweet love away
Girl I'll do anything, just please stay
Oh, Oh

(Bridge)
I don't understand it, Oh what's come over me
But I'm not gonna worry, no not anymore
'Cause when a man's in love, he's only got one story
That's why my love is somewhere lost in your kiss
When I'm lost and alone it's you that I miss
With a love like yours, it's hard to resist
Ooh, Ooh, Oh

(Begin Fade)
Penny lover, don't you walk on by (don't you walk on by)
Penny lover, don't you make me cry (don't you make me cry baby)
Penny lover, don't you walk on by (don't you walk on by)
Penny lover, don't you make me cry (Oh penny baby)
Penny lover, don't you walk on by (don't you walk on by)
I remember the first time I saw you baby
Penny lover, don't you make me cry
You had the look in your eye, you had the look in your eye, Yeah, Yeah
Ooh pretty baby
I just wanted to reachout and touch you baby
I just want to reach out and hold ya, I want to reach out and say Ooh, Ooh
Don't make me cry
I wanna talk about you everyday (Penny lover)
Need you, need you baby ...

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

Hai Mươi Năm

Hai Mươi Năm
Vành Khuyên

Đã hai mươi năm
Nhìn lại mình
Tôi là ai?

Hai mươi năm trước, cô gái nhỏ, mất lòng tin vào đời
Đến một vùng đất mới hoang mang
Hai mươi năm sau, vùng đất ngày xưa
Thành địa đàng, vũng nước mắt
Đau thương thành con chữ long lanh
Xóa dấu đời thường đau xót

Người con gái thành thiếu phụ trung niên
Chẳng dịu hiền, chơn chất
Chẳng dáng vẻ chân thật
Đời cứ nhằm mà nhiếc, mà đá
Hai mươi năm sau, nổi nhục vì đàn ông chẳng ít đi
Lại nhục hơn rất nhiều dù trong lòng
Chỉ muốn tìm được một tình yêu vĩnh cửu

Những gì đang sở hữu
Lại là hiện thân của hạnh phúc thật tới không ngờ
Cười, nói, trút tâm sự từ trái tim
Chia xẻ với con như bạn
Ngày miên man
Đêm mắt ướt
Vạn sự khởi đầu nan
Hai mươi năm sau, người con gái ngày xưa thấy tự tin vào mình
Hơn bao giờ hết

Dù đời mỏi mệt
Vẫn cứ bước đi thẳng theo hướng mặt trời
Hiểu rằng đời vẫn chòng chành, chơi vơi ...

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

Carpenters

Carpenters
For All We Know

Love, look at the two of us
Strangers in many ways
We've got a lifetime to share
So much to say
And as we go
From day to day
I'll feel you close to me
But time alone will tell
Let's take a lifetime to say
"I knew you well"
For only time will tell us so
And love may grow
For all we know.

Love, look at the two of us
Strangers in many ways
Let's take a lifetime to say
"I knew you well"
For only time will tell us so
And love may grow
For all we know.

Make Believe It's Your First Time

Make Believe It's Your First Time lyrics

We've tried our hand at love before
We've been around the game enough
to know the score
But then is then, and now is now
And now is all that matters anyhow
Make believe it's your first time
leave your sadness behind
Make believe it's your first time
And I'll make believe it's mine
The door is closed
It's you and me
We'll take our time with love
the way it ought to be
This moment's ours
tonight's the night
And if we fall in love
Well, that's all right
Make believe it's your first time
leave your sadness behind
Make believe it's your first time
And I'll make believe it's mine
Make believe it's your first time
And I'll make belive it's mine

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Cuộc Vui Tàn

Cuộc Vui Tàn
Vành Khuyên

Cuộc vui đã tàn tôi nào hay biết
Lòng vẫn thấp thỏm chờ cuộc vui mới đến tay
Lòng còn nặng lòng hay tôi ốm sao này
Không còn nhận ra sự thật và mình nghĩ gì nữa

Cuộc vui đến lúc không còn phải lần lửa
Trắng đen, đen trắng đến quá phân minh
Khi vui tôi đâu biết mình phải trầm mình
Xuống bùn đen, rồi ngập lặn trong khinh miệt vẫn nghĩ mình can đảm

Nghĩ gan như mình đời mấy ai dám
Cứ gan thử đi - tôi con thiêu thân lao vào
Và đời, đời cứ thế mà lao đao
Cuộc vui đã tàn, trái tim tôi bất động

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010

Buồn Vui Đời Thường

Buồn Vui Đời Thường
Vành Khuyên

Tôi hỏi một người bạn, chị à, tại sao cuộc đời em nhiều thứ không ai muốn mà nó vẫn xảy ra với em thế chị. Là một người viết, ham viết, muốn viết và phải viết bằng chính tâm lòng thật của mình nhưng có nhất thiết là phải thật sự trải qua mới viết được không?

Thấy tôi than, người bạn đó an ủi tôi, em nhìn xuống đi bao nhiêu người khổ hơn em đó. Cái triết lý quen quen nhưng tôi không hoàn toàn đồng ý. Người có tiền khổ theo cách có tiền, người có tình khổ theo cách có tình. Nếu nói như thế này, bất cứ người nào trong hoàn cảnh của mình cũng tìm ra lẽ khổ riêng khi người ta không hài lòng với hiện tại, cứ tập cho mình chấp nhận những gì mình đang có, chấp nhận vô điều kiện và tập quen với nó là hết khổ liền.

Thật sự nhiều cái là phải chấp nhận chứ không cần phải tập chi.

Năm 1975, cái năm cuối cùng gia đình tôi còn đủ cả thành viên.

Tới năm 1981, người anh thứ của tôi chết trên đường vượt biên. Cả tàu tất cả con nít còn sống, anh tôi chết đuối đau làm sao. Người anh tôi thương nhất chết ngay ngày rằm Trung Thu. Tôi không bao giờ chấp nhận điều đó vì năm nào mẹ tôi giỗ tôi cũng không ăn thứ gì bà cúng cả vì ăn là chấp nhận. Dù vậy tôi có bao giờ gặp lại anh tôi đâu. Trong đêm ngủ nằm mơ, tôi thấy anh tôi nằm võng trên đảo, cười huyên thuyên và nói chuyện với tôi rằng anh không về nhà đâu đến mà đau lòng vì anh chọn ở lại đó.

Tôi thì từ nhỏ, quấn quýt cha mẹ anh chị em. Dù không nói chuyện được với ai vì bản tính cô độc tôi vẫn mong gia đình tôi có ngày sum họp trọn vẹn, đầy đủ, cha mẹ mạnh khoẻ và thương yêu mình và mình thương yêu họ. Ngay cho tới lúc này, cha mẹ tôi vẫn còn giận tôi và không cho phép tôi lại nhà họ vì tôi luôn hành xử và đứng trên lập trường của mình như là một con người độc lập. Nhiều khi trong cuộc đời, bạn rất đau khổ khi phải làm điều gì đó dù bạn biết là đúng nhưng vẫn đau khổ. Tôi không dám bỏ cha, bỏ mẹ, nhưng cuộc đời thăng trầm quá, mỗi lần cha mẹ cho tôi về nhà họ, tôi đều mang theo những thăng trầm đời tôi theo mà họ phải trăn trở, đau khổ cho tôi, tôi đành chấp nhận không về nhà họ nữa khi quyết định mọi chuyện một mình dù trái ý họ cho họ có thể là buồn mà bỏ mặc tôi. Nhiều khi tôi bị hiểu lầm đến là đau đớn nhưng ai được sinh ra lại muốn mình vì có hiếu với cha mẹ mà làm con người thiếu lễ độ với người thân khi cha mẹ mình không thích người thân đó hả bạn. Làm một con người chân chính trong đời khó vô cùng và nhiều khi tôi phải trăn trở biết là bao lâu.

Nhiều khi lạc lõng trong đời quá, tôi đã từng phải viết những dòng thơ không mấy lạc quan

Why The World Is So Cruel
Vành Khuyên

The world is so cruel
Or people in it so cruel to themselves
They step on one another
They treat one another badly
To see all around suffered

Religions are shirts
Covering their hearts
Bad or good
No one knows until it unveiled

People cry in front of religious statues
Hope their lives better
It has been worse day by day
They keep praying like nothing happened

Laughing or crying
Just a single action
Represents inside out
No one cares about

So I tell you now
You are in a very cruel world
Keep your heart
Keep your soul
Don’t be cruel
Or else your humanity will be sold.

Viết vậy thôi chứ trong đời thường để đi cho trọn không nuối tiếc, tôi vẫn phải giữ cho mình những gì từng là của mình, những gì đã tìm lại được hay mới tìm được mà thấy phù hợp với đời sống hiện tại. Nhiều lúc hiểu ra không ai cho không mình thứ gì, tất cả mọi thứ mình nhận đều có giá của nó, không trả trước cũng phải trả sau dù khi tôi đưa mọi người thân, người quen thứ gì tôi đều không ra giá vì tôi không ra giá cho bất cứ việc gì tôi làm. Nhưng làm sao bắt mọi người và mọi thứ giống như mình nghĩ. Đau khổ riết rồi cũng phải tìm cách luồn lách tránh xa khỏi suy nghĩ làm mình buồn giữ mãi sao được mà giữ.

Một người bạn khác nghe tôi tâm sự cách sống của tôi lại cho rằng tôi đang sống như một nạn nhân mà không biết tận hưởng đời sống. Tôi hỏi bạn ấy hiểu theo cách nào. Người đó giải thích rằng vì tôi luôn thấy mình bị kỳ thị, bức xúc và tôi đã không chịu thay đổi suy nghĩ của chính tôi nên nó ra như vậy. Cũng đúng mà cũng sai. Trong đời sống tôi không ảo tưởng, tôi nhận ra đúng bản chất cuộc sống để mà đối phó thì tôi cho đó mới đúng là sống dù bản chất đời sống có lúc làm mình vui hay buồn. Cũng lòng vòng lại chỗ phải biết chấp nhận thôi. Thí dụ tôi thấy tôi hơn hẳn một người khác về kiến thức trong công việc mà người đó được nhận chức cao hơn khi tôi và người đó cùng nộp đơn thì bạn bảo tôi hiểu sao à. Tôi chỉ còn biết chấp nhận vì một lẽ nào đó người ta không thể đặt tôi ở vị trí tôi muốn dù họ biết tôi dư sức làm được và người khác dù yếu kém hơn tôi cũng có thể học hỏi và thích nghi được dù hiệu quả công việc ngay lúc ban đầu có thể không bằng nếu tôi làm. Nghĩ vậy là không ảo tưởng chứ biết nghĩ sao. Người ta có kỳ thị tôi thì người ta biết, tôi cần biết làm gì. Khi tiếp xúc trong công việc cái người nhận chức mới đó tự hiểu họ không bằng tôi khi có cơ hội tiếp xúc với tôi mà phải học hỏi thêm từ tôi những điều họ chưa biết cũng đủ chứng minh rồi.

Điều đó giải thích tại sao tôi làm cùng công việc suốt 17 năm trời không đổi. Tôi vẫn học thêm điều mới mẻ mỗi ngày trong cách hành xử với khách hàng, với đồng nghiệp và với người quản lý. Tập hiểu họ, thông cảm cho họ và quan tâm tới họ theo đúng nghĩ đồng loại mà tôi được học hỏi tại Hoa Kỳ, không đánh giá thấp ai và sẳn sàng học hỏi thêm điều mới mình chưa biết.

Thật sự khi bạn nộp đơn cho hai ba công việc mà bạn thấy đâu cũng không thâu nhận thì ngoài cảm giác lạc lõng ra bạn chỉ còn biết chấp nhận chứ làm gì khác. Ngay người bản xứ họ kỳ thị nhau về giới tính, tuổi tác thì nếu có chứng kiến kỳ thị màu da và chủng tộc ngay trước mắt thì cũng chỉ là suy nghĩ và hiểu ra rằng đó chỉ là đó chỉ là một trong các dạng kỳ thị chứ cũng không có gì quan trọng và lớn lao hơn. Con người trong xã hội mang những thành kiến riêng của mình khi đời sống hình thành, cái hay của họ là tự xoá bỏ những thành kiến đó khi nhìn thấy sự thật và ý nguyện tự làm mới họ mỗi ngày chứ không ai có thể làm điều đó thay họ được.

Nhiều người cắc cớ hỏi tôi là ai, tôi hiểu họ muốn nói tôi Việt hay Mỹ. Tôi không thể thay đổi màu da, màu mắt ( trừ khi đeo contact lens), tóc thì có thể nhưng cái mũi nói hộ thay tôi xuất xứ gốc của tôi thì bạn ơi, tôi chỉ còn cách trả lời với họ tôi là tôi với đầy đủ xấu tốt của một con người cầu tiến, luôn muốn học hỏi điều tốt, bỏ bớt điều xấu cho đời sống của chính mình để giúp đời sống này đơn giản đi thay vì con người cố tình làm cho nó phức tạp hơn.

Nếu là người bản xứ hỏi thì tôi trả lời rằng trong tôi có dòng máu Việt nam vẫn còn nóng bỏng vẫn mong người ta hiểu và tôn trọng đặc tính người Việt khi có cơ hội tiếp xúc với tôi.

Nếu là người Việt nam hỏi, tôi để họ tự nhìn và tự phán xét lấy. Tôi không sống với thành kiến và luôn tự tìm lấy cơ hội để vươn lên trong cái xứ sở không phải là của mình và đang tự tạo cho mình tất cả để sau cùng có thể hiểu được nó vẫn có thể là của mình nếu mình biết chấp nhận và sẳn sàng sống hết lòng, hết mình vì cuộc sống mình đang có nơi đây.

Dù thật sự đôi lúc tôi vẫn tìm ra cảm giác lạc lõng như thế này

Lost
Vành Khuyên


I get lost in this world
Feeling unbalanced
Falling down anytime

Why looking for a decent love is so hard
No need of money
No need of sex, just being casual, no luck anyway.

What people need is what people lost
When they found, they looked down on it
In front of my face, I witnessed shame

If you are wandering around like me
See my soul like yours
Take my hands with comfort.

Just smile at me when you see.
We are the same with grace
Of human beings who look for decent loves

You and me.

Dù tôi có chia xẻ những buồn phiền của mình với bạn bè chăng nữa, tôi vẫn có thể nhắc tới hai tiếng hài lòng và hạnh phúc đôi khi trong đời sống của riêng mình dù biết trong buồn vui đời thường có những điều không như tôi muốn và mong đợi bạn ạ.

Nên tôi luôn cầu mong cho tất cả mọi người luôn cảm nhận được hạnh phúc trong những gì mình đang có trong tầm tay.

Vành Khuyên

Don’t Treat Me That Way

Don’t Treat Me That Way
Vanh Khuyen


Don’t treat me that way
I have feeling too
Even though life always brings me sorrows
But not some more from you

A piece of trash
I saw you picking up with soul
You, the person with a sincere heart
Where were you? Who I have known

I didn’t mean to make you mad
How? Madness possessed by you
Life just brought me to you at the wrong time
So waiting for wining, I was sad to lose

Doesn’t matter now
I am so afraid somehow
Don’t dare to look up
At you, a piece of heart, I am not allowed

Life will go on
Without the unity of two persons
Used to laugh and have same moments
Think they belong to each other and have funs.