Thứ Tư, 25 tháng 6, 2008

Thiền Sư Không Cần Áo

Thiền Sư Không Cần Áo
Vành Khuyên

Tôi mượn áo thiền sư
Để đó
Không so đo, tính toán, ngại ngần
Đời đẩy tôi tới những bước không cần phân vân
Tôi cứ nhìn vào áo thiền sư mà to mồm
Chửi

Cái đời gì mà cứ nhằm tôi
Nó ép
Trần tục tới độ, chả tu, chả đạo hạnh cũng nói ra rồi
Vậy mà đời cứ nhè tôi mà nó chơi
Tạm lấy áo thiền sư ra, ngắm rồi
Chửi

Chẳng biết đến bao giờ
Thiền sư là thiền sư
Tôi là tôi
Lòng dạ nào còn băn khoăn tới học làm thiền sư mà chi

Cho tôi được khóc với những giọt nước mắt thật
Cho tôi được cười những nụ cười không đắng cay
Tôi được làm con người thật đúng nghĩa
Trên thế gian này
Áo thiền sư đây ...
Cho tôi trả ...

Không có nhận xét nào: