Thứ Tư, 11 tháng 6, 2008

Đời

Đời
Vành Khuyên

Đời tôi thiệt ngộ nhen.

Nhiều khi thấy người khác cười không sao, thấy vui, tôi cũng tập cười theo mà cứ hễ thấy tôi cười người ta theo dõi tôi cười gì và phải tìm ra câu trả lời.
Có ba điều vô lý trong chuyện này:
1) ai cũng cười đâu phải mình tôi
2) chưa bao giờ trong cuộc đời tôi bị bắt phải hiểu theo người ta cười là gian xảo hay sao đó như lúc này, nên cái chuyện người ta muốn tìm ra lý do tôi cười làm chi cà.
3) tôi đâu phải trung tâm vũ trụ, có bắt đăng ký tôi cũng không làm chuyện đó.

Khi đã biết tôi cười gì người ta tìm cách ngăn chặn. Ủa ngộ, thấy người khác cười còn hạnh phúc và hả hê hơn tôi nữa kìa. Cưòi liên tục, cười không dứt, tôi rất vui cho họ đã có những giây phút đó mà sao cứ tôi cười có người khác không vui là sao.

Tôi đi mãi trong cuộc đời, cũng chưa từng nghe ai nói với tôi " Trâm à, tôi thích được nhìn bạn cười " cho tôi cười nhiều thêm lên ... Tôi chỉ thấy khi tôi khóc họ hỏi sao khóc vậy, ngay cả chính con tôi khi tôi khóc nó hỏi sao má khóc vậy thôi ...

Vậy mà người ta tìm hiểu tại sao tôi cười chi ... đi gần nữa đời người mới biết ra khi tới năm cùng tháng tận, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Chỉ có một điều tôi nên làm là chấp nhận chuyện người ta làm vì trong tay người ta có quyền lực, dù thật sự tôi không đồng ý và không muốn chút nào bạn ạ.

Không có nhận xét nào: