Thứ Năm, 30 tháng 10, 2008

Ngày Sinh Buồn

Ngày Sinh Buồn
Vành Khuyên

Tôi trở thành " nhà thơ" như người ta gọi
Vì cuộc đời buồn quá, chả vì tôi ham
Những dòng chữ cứ chạy trong đầu
Kiếm chỗ ra và được ra kiểu đó ...

Không dễ, không khó, cứ viết ra không ngừng
Ngày sinh buồn tôi lái quanh nhà cha mẹ
Nhìn họ đâu rồi, sao họ chẳng nhìn tôi
Sinh ra 8 anh em, mình tôi ghẻ lạnh ...

Thời gian thế mà nhanh như roi quất ...
Mới sơ sinh đây nay đã hoá về già
Tôi lục đục đi vào tuổi 43
Ngồi khóc. Dù biết khóc cũng chẳng ai đoái hoài

Thôi thì đừng mong làm ai, " nhà thơ " cũng chẳng cần
Hám danh tôi cũng có (hihih) nhưng lại phân vân
Sau cái danh là ngõ cụt vô cùng tối
Dễ phạm lỗi, dễ chua cay ...

Thà cứ làm thường dân trong cõi đời này
Cha mẹ nhìn mình, cha mẹ cười
Nhìn con lớn, hạnh phúc, xinh tươi
Cho ngày sinh của mình, tôi chỉ mong có thế ....

Không có nhận xét nào: