Thứ Hai, 6 tháng 10, 2008

Huế Thương

Huế Thương
Bài hát tôi không biết tên
Vành Khuyên

Anh đi rồi xứ Huế buồn hiu đó anh
Chim xa đàn không còn nghe hót trên cành
Em của anh cũng sầu mênh mông
Khi vắng anh đứng nhìn bên sông

Nỗi ưu hoài xe nát buồn tim bé bỏng
Mưa trên rừng mưa về thành xưa hắt hiu
Đây con đường sớm chiều mình lên Thiên Mụ
Em vẫn ôm ấp một lòng son

Sao bóng anh vẫn còn xa xăm
Để âm thầm ai chờ chờ ai héo mòn
Hò ơi, ới hò
Chim xa cây còn thương nhớ cội
Chứ người xa người tội lắm người ơi, ới hò

Xa anh rồi em như người mất trí
Đêm đêm về em như người mộng du
Chờ mong bóng ai mịt mù
Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô hỡi anh

Em bây chừ như là chiếc lá xa cành
Nghe mắt như vướng hạt mưa ngâu
Em nhớ anh khóc hoài đêm thâu
Thương nhau rồi sao đành để chi đớn đau

----------------------------------------------------

Bài hát về tâm lòng người con gái Huế mong chờ người thương của mình thật hay. Người phụ nữ biết nói thật tâm lòng mình và dùng những hình ảnh thật gần gũi, thân thiết nghe nó nhẹ nhàng mà sâu sắc làm sao.

Quê tôi miền Bắc, sinh ra lại trong Nam, mà sao tôi lại thương Huế và thấy gần với Huế vô cùng, nhiều khi lại thấy tự hào vì mình có tình thân và tình gần gũi đó với Huế phải nói chính tôi cũng thấy vô duyên và cứ vô duyên chơi vậy cho vui vì tôi yêu Huế lắm dù chỉ biết Huế có hai ngày trong chuyến về thăm.

Những xóm dân cư tôi len lõi qua để đi tới chỗ bán thức ăn đặc sản của Huế nằm tận một xóm rất sâu. Ít người tới đó nếu không phải là người quen, khách du lịch có thổ địa dẫn tới làm tôi thấy mình thật sự là may mắn khi được đặt chân tới đó. Chiều chạy lòng vòng trên phố Huế, tôi nhớ Sài Gòn vô ngần nhưng với những tà áo dài màu tím, chứ không phải màu trắng nhắc tôi mình đang ở Huế, không phải Sài Gòn .

Tôi chưa từng ước phải chi tôi sinh ra ở Huế. Tôi gắn với Sài gòn là máu thịt nhưng tự tôi hiểu tôi gần với Huế vì tôi muốn hiểu Huế, trầm mặc mà bí ẩn và còn có những cái tôi chưa hiểu hết nhưng rất muốn hiểu. Còn tôi gần với miền Bắc nơi là nguyên quán của cha mẹ tôi, nơi ông bà gặp nhau và có những kỷ niệm thật gần gũi .

Có những miền đất bạn đi qua, bạn thèm được ở đó lâu hơn nhưng không được. Cho bạn cắm cái chòi đâu đó trên mảnh đất này ngồi mà ngắm người qua lại cho hiểu cái tình và cái thần của con người mảnh đất đó, bạn sẽ tự nguyện và thấy vui vẻ lắm nếu có thể làm được.

Huế là mảnh đất như vậy với tôi.

Hẹn một ngày về thật gần và tôi lại ôm Huế vào lòng Huế nhé .

Không có nhận xét nào: