Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Bài Thơ Tặng Anh

Bài Thơ Tặng Anh
Vành Khuyên

Em viết tặng anh bài thơ
Chẳng vui, chẳng giận hờn
Chỉ thấy tình thương ngời trong đôi mắt
Đời phẳng lặng, bầu trời phẳng lặng
Cây hồng ngoài sân lá đã sắp lìa cành
Kiếp người, mong manh đến mong manh
Sao không cùng nhau
Đi đến cùng trời, cuối đất
Như đã hẹn ....

Cuộc đời vẫn tất bật
Như lúc có anh
Và lúc vắng anh
Nắng vàng, nắng tắt
Chiều mưa, đêm dài dằng dặc
Nổi cô đơn đi cũng không về
Giấc mơ dường như chỉ có nghĩa là một cơn mê
Sống lại hạnh phúc ngày nào mình đã có ...

Tháng ngày bỏ ngỏ
Chẳng biết mình chờ gì đây
Tay nắm chặt bàn tay
Tưởng có lúc đã buông xuôi vì đời thường
lắm ngang trái. Người muốn làm nhục nhau
Muốn chia nhau nổi đau hơn là những điều khác
Em ngột ngạt, đời ngột ngạt
Vẫn phải phây phây ...

Hình ảnh gia đình có anh ngày nào
Đến nay vẫn ánh ngời tia hạnh phúc
Em từng có, anh từng trao ...
Chẳng khi nào
Phai nhạt ...

Anh ạ.

Không có nhận xét nào: