Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Mưa

Mưa
Vành Khuyên

Mưa
Có khi nào rớt ngay kẻ tim tôi
Chỗ từng chứa bao điều ưu ái
Đời quẳng tôi đi, quẳng tôi lại
Chỗ thấm ngày xưa nay khô cạn rồi

Mưa
Có bao giờ lưu luyến không rơi
Lưng chừng giữa bầu trời không ai biết
Người đến lại đi không lời tiễn biệt
Nước mắt chẳng buồn rơi, ngập ngừng

Mưa
Biết khi nào mưa ấm trái tim đau
Ngày Đông lạnh, tối trời thêm buốt giá
Vẫn sống đây mà đời sao xa lạ
Như giọt mưa sa, tôi với cuộc đời ...

Trôi ....

Không có nhận xét nào: