Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2008

Tâm Tư

Tâm Tư
Vành Khuyên

Bà đi đâu mấy hôm nay biệt tích? hắn tra tôi
Ủa hợp đồng tui đi đâu cũng phải báo ông ký từ bao giờ? tôi phản ứng
Bà dô duyên bà, hắn hụt hẫng ...
Tôi thành thật, thì nhiều khi tui vô duyên tôi cũng biết nhưng trong trường hợp này thì không.
Thì là tôi hỏi thăm bà, hiểu chưa?
Tôi đánh hihihihi, đùa với hắn, thì nói bà khoẻ không được rồi, dùng biệt tích hiiiii chi cho long trọng.
Hắn chịu hết nổi " bà bắt chữ tui hoài bà "
Tôi không vừa " biệt tích là cố ý, tui đâu cố ý đâu, có những thời gian, cuộc đời không chiều ý mình thì phải cố gắng tìm ra cuộc đời hay chính mình muốn làm gì có thế thôi "
Hắn ghẹo tôi " hihihih hỏi một câu nói nhiều quá bà "
Tôi phải tiếp " chắc muốn ăn chổi của tui quá, nói ít nói vô duyên, giải thích nói nói nhiều hahaha bộ cuộc đời toàn như thế sao? "
.........
.........
Hắn lặng im độ năm phút, tôi cũng chả sốt ruột. Hắn suy nghĩ càng tốt, không suy nghĩ tốt luôn ...

Trong một bài viết cũ tôi có viết " cuộc đời của chúng ta như những dòng sông trôi, mỗi dòng sông dù đổ về những hướng khác nhau," ... tôi viết thêm hôm nay "... nhiều lúc có muốn cùng hướng cũng không được, hihihihi, nên khác nhau là dĩ nhiên " chấp nhận đi nhé .

Hắn không vừa, ai muốn cùng bà chi, điên ...

Tôi không cần tự ái, bình tĩnh " bye"

Hắn cho tôi một tấm lòng đơn thuần từ con người với con người, hình như tôi cũng có chang một tấm lòng như vậy cho hắn thì phải ....

Không có nhận xét nào: