Thứ Hai, 14 tháng 7, 2008

Tội Nghiệp

Tội Nghiệp
Vành Khuyên

Ở đời, thiệt tình bạn không muốn ai tội nghiệp mình cũng khó. Lắm người còn sống nhờ lòng thương hại người khác cho đỡ chân đỡ tay, được cái gì hay cái đó chứ đời cực quá đi. Thật tình là người ta thương mình và giúp mình thì không có gì xấu cả. Được người khác thương còn phúc chứ như tôi đây, đi tới đâu bị ghét đó, lắm khi lăn đùng ngã ngửa cũng chả ai dòm tới thì tội nghiệp ở đâu ra.

Thật sự khi kể về tình trạng sống hay một câu chuyện đó gì về mình, tôi chỉ muốn người khác hiểu rõ tại sao câu chuyện được dẫn từ đầu này tới đuôi nọ. Chấm hết, không hơn, không kém, không van xin lòng từ bi, hỉ xả chi cả. Cái gì có nói có, cái gì không nói không, có hay không, thật sự lúc đọc ai cũng nghiệm ra chứ đừng nói cố tình bịa chi cho nó rách việc. Thiệt tình là tôi thấy thẹn khi được thương hại hay bị tội nghiệp bạn ạ. Thẹn lắm ! Tự nhiên tôi nghĩ cũng đủ chân, đủ tay như người khác mà sao không bằng người ta để bị tội nghiệp và được thương hại. Tôi nghĩ hoài, nghĩ mãi, cuối cùng tôi phải đưa mình tới kết luận là nhiều khi cái tình trạng tôi đang sống không do tôi muốn, nó là số phận, nó là sự sắp đặt nào đó tôi không có thẩm quyền tham dự vào kết quả, thì tôi biết làm gì hơn ngoài chuyện chấp nhận hả bạn.

Do đó, bạn tội nghiệp hay thương hại tôi thì cứ. Tôi thì ung dung chống chọi với hoàn cảnh đó mặc bạn tội hay không tội, thương hay không thương chứ có biết làm gì hơn đâu. Nghĩ cũng buồn chớ mà có buồn tôi cũng đâu thể thay đổi chi đâu nên cứ cười cho nó quên còn biết làm gì khác đâu bạn. Riết rồi tôi thấy đời giống như giỡn chơi mà thiệt tình tôi không có dám giỡn chơi phút nào hết đó ...

Mà quái, tôi thấy 20 năm trở lại đây toàn bị người ta thương hại mình, chẳng bao giờ ngẩng mặt lên được dù chỉ là một chốc. Dù thật muốn ngẩng lên chơi nhìn chung quanh cho nó đỡ nhàm chán thay vì cứ nhìn mãi một màu đen của đất, màu xám của xi măng .....

Ngồi mà nhìn cái cuộc sống nó xoay vần theo cái kiểu của nó lắm khi cũng nghiệm ra lắm điều. Dù không muốn nhưng tôi phải tập quen và tập bằng lòng bạn ạ. Có bị hiểu là hèn, tôi chấp nhận luôn quá.

Cho Một Ngày

Không có nhận xét nào: