Thứ Năm, 11 tháng 12, 2008

Làm Boss

Làm Boss
Vành Khuyên

Thiệt tình là tôi chẳng có cơ hội làm boss và chẳng có hy vọng một ngày nào làm vì thật tâm tôi không muốn. Nhưng thấy các người trong những vị trí đó múa may quay cuồng, nghĩ là giúp cho nhân viên của mình nhưng thật ra lại hành động như một con rối không hơn không kém. Buồn đời, tôi thử đặt mình vào vị trí làm boss coi sao.

Tôi sẽ không coi mình là ngồi trên đầu thiên hạ khi làm boss. Tôi chẳng cần biết hết những chuyện gì đang xảy ra với nhân viên. Họ có những bí mật riêng của cuộc đời cá nhân và cuộc đời làm việc. Tôi chỉ cần họ chia xẻ những khó khăn trong công việc mà tôi có thể giúp họ vượt qua trong thẩm quyền của tôi. Khi họ thành thật trong công việc, tôi sẽ nói lời cám ơn với họ vì tôi luôn tin chính điều đó sẽ giúp công việc chung tôi và họ đang chung sức làm đi đến một kết quả mỹ mãn.

Tôi cho họ biết tôi không có chi khác họ. Tôi chỉ làm công việc khác họ và nếu cần họ cứ xem tôi như người giúp việc hổ trợ công việc của họ thành công theo ý họ muốn. Khi người ta trả tôi lương cao hơn họ tức là người ta tin tôi có đủ sáng suốt nhìn thấy những thất bại có thể xảy ra và có thể tránh. Những thất bại đó có thể do thiếu học hỏi và không đủ tự tin hay không có niềm tin đối với boss nên không chia xẻ được nên dẫn đến thất bại từ nhân viên. Vậy thì còn ngần ngại gì mà tôi không dũng cảm bước lên một bước nói cho họ biết khi được nhận vào làm là họ đã được thử thách và được tin cẩn nên chính họ cần tin cẩn họ và vượt qua những gì họ nghĩ đang là thử thách trước mặt để cùng với tôi hoàn thành công việc được giao.

Tôi không bao giờ ép buộc họ phải suy nghĩ giống tôi. Công việc có thủ tục cả, điều đó giống là bắt buộc. Họ có thể thích những điều tôi không thích khi ra ngoài công việc. Họ có thể khó khăn hay dễ dãi hơn tôi trong quyết định một việc gì đó. Mọi việc trong công việc, cứ theo luật lệ mà làm vì luật quá rõ ràng rồi, nhưng những việc khác tôi chỉ cần họ tôn trọng tôi và tôi tôn trọng họ. Thế là đủ rồi.

Tôi sẽ chào những nhân viên của tôi mỗi buổi sáng, không phải là xã giao thường tình. Trong lời nói tôi tỏ rõ sự vui mừng gặp họ thêm một ngày với những công việc quen thuộc mà chúng tôi làm vui vẻ như nó là những công việc mới mỗi ngày. Tôi không muốn gần họ như người thân nhưng ít nhất khi rời xa công việc về nhà, họ nghĩ ngày mai họ trở về công việc như về với một ngôi nhà khác ngoài ngôi nhà chính của họ vì ở đó có tôi người luôn bên cạnh họ hổ trợ họ đi đến thành công.

Tất cả đều nằm trong hai chữ thành công vì thành công quyết định niềm hãnh diện được lao động và được tin cẩn trong công việc được giao giúp cho niềm tự tin lãnh đạo và vượt qua khó khăn để đạt tới sự thành công trong cuộc sống riêng của nhân viên.

Và bạn ơi, tại sao tôi nói được những điều đó. Chả phải tại tôi hay đâu. Tôi đã từng gặp những người boss như vậy rồi bạn ạ. Và tôi từng biết ơn sự có mặt của họ trong đoạn đời tôi đã đi qua để hiểu thế nào là cung cách làm việc rất con người và tự hiểu mình là ai trong cuộc đời.

Tôi may mắn đấy chứ bạn nhỉ, dù chưa bao giờ làm boss và hiểu rằng mình sẽ chẳng bao giờ làm.

Không có nhận xét nào: