Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2008

Lý Tưởng

Lý Tưởng
Vành Khuyên

Bạn nói lý tưởng là xa vời, thật tình tôi không đồng ý. Nhưng nếu bạn hỏi ngược lại tôi nếu tôi cho lý tưởng là không xa vời, vậy lý tưởng với tôi là gì. Tôi không nói được với bạn, thật tình tôi cũng không nên nhiều chuyện bày đặt nhắc tới hai chữ lý tưởng mà chi.

Cũng giống như bạn sinh ra đời, bạn được cha mẹ cho một cái thần rất tốt, bạn được dạy điều hay lẽ phải, bạn nhất nhất làm theo không sai phạm, điều đó là lý tưởng đó. Cái gì bạn nghĩ tới và nó xảy ra y chang như vậy tốt đẹp và xuông xẻ thì theo tôi là lý tưởng.

Cha mẹ tôi chả dạy tôi nói láo nhưng khi yêu một người mà cha mẹ không thích, bạn phải dối trá để tiếp tục được yêu người đó thì đời bạn tan nát chứ còn lý tưởng gì nữa và những cái đó tiếp tục hình thành trong bạn những định luật, những điều lệ khác mà hoặc là bạn nghe lời trái tim hay nghe lời lẽ phải thì lý tưởng đâu còn ý nghĩa gì.

Trong trường, thật sự chả ai dạy bạn ăn hối lộ, chỉ dạy bạn liêm khiết nhưng liêm khiết là cái gì đó nó còn xa xôi quá với bạn khi bạn còn trên ghế nhà trường. Tôi nghĩ đúng ra là phải dạy đối phó với hối lộ, bài bác tham nhũng. Học vậy thôi, chứ bao nhiêu người học thì có bao nhiêu người hành đúng như những điều mình học đâu, hành ngược lại là đằng khác.

Đổ cho con người hết về những lỗi lầm đó, tôi không đồng ý. Thật ra nó còn do môi trường. Bạn nghĩ người thân bạn đau ốm, bạn không có tiền mua thuốc, người ta mời bạn vào một cuộc gian lận, tham nhũng, hối lộ nào đó để sau đó bạn có tiền chữa cho người thân, bạn làm không ? Bạn có thể mượn ai đó nhưng người ta thấy chưa chắc bạn có đủ khả năng trả người ta không cho thì còn ngõ nào cho bạn đi, chờ thì có khi nguy hiểm đến tính mạng người thân. Đứng chỗ đó cũng như bạn đang bị thử thách có còn giữ được lý tưởng hay không vậy. Trong một xã hội không lối thoát, kết cục như thế nào bạn đã rõ. Nhưng còn những kẻ lợi dụng muốn từ chỗ mình đang đứng để mòn đục chính lương tâm và lòng tự trọng của mình, hay tự huỷ hoại lý tưởng thường nhật như một con người thì nó lại không phụ thuộc vào phạm vi bắt buộc nữa mà phụ thuộc phạm vi lựa chọn. Họ chọn đi con đường đó để có những gì họ muốn bất chấp nhân tâm.

Chỉ có họ mới phán xét được họ và tự ngừng những điều đi ngược lại lý tưởng thông thường. Lý tưởng không là gì xa xôi, chỉ là những điều đúng trong cuộc đời nhưng vì đời thường có quá nhiều điều đi ngược lại cái đúng nên cái đúng trở thành lý tưởng.

Thí dụ một người phụ nữ đoan chính là không ngoại tình nhưng bạn nghĩ xem khi bị chồng phụ bạc, lạnh nhạt, lại có người khác ve vãn, lơi lã thì không đổ mới là lạ, sống trong đời ai lại chả cần tình yêu, lòng quan tâm. Như vậy người phụ nữ đó nếu ngoại tình là đi ngược lại lý tưởng sống làm người phụ nữa đoan chính nhưng để được tiếng đoan chính mà suốt cuộc đời này phải chịu đựng e ra cũng bất công cho người phụ nữ đó.

Thẳng thắn và đoạn tuyệt được với cái không đúng là lý tưởng không phải ai cũng làm được.

Tôi cũng nhiều lần nói mình là người có lý tưởng nhưng thực tế cho thấy tôi ngã về hướng không lý tưởng rất là nhiều lần. Nên nói ra mà làm chi, chỉ cần tỉnh táo và luôn tự kéo mình về hướng thiện. Nếu có ngã, dám dũng cảm đứng dậy và tự nói với mình, khéo nhé, không lại ngã nữa đấy tôi thấy đã là một anh hùng.

Còn với những ai cố tình đi ngược lại cái đúng, bàn nữa mà làm gì hả bạn, nhân tâm họ không còn bạn ạ.

Không có nhận xét nào: