Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2008

Tình Đầu

Tình Đầu
Vành Khuyên

Tuổi nào là tuổi để mộng mơ
Con tim thóang chốc hoá dại khờ
Người xa lạ trở nên thân thiết
Tôi, bên giấy trắng, viết vần thơ.

Thu về nắng hanh vàng khắp nơi
Trời Thu xanh cao đẹp tuyệt vời
Mùa Thu đến cây khoe áo mới
Sắc đỏ, vàng như thể đi chơi.

Tôi biết chàng từ thuở mười ba
Hay gặp chàng đầu ngõ tôi ra
Lòng nhủ thầm tôi ra đợi mẹ
Xách giỏ cho mẹ chợ đường xa ..

Vương vấn vậy thôi có biết gì
Gặp chàng tim đập ngẩn ngơ đi
Qua rồi tiếc rẻ đi chậm lại
Thầm mong chàng gọi hỏi " tên chi ? "

Đến một hôm ra ngõ đợi chàng
Đợi mãi không gặp rất hoang mang
Tình cờ gặp mẹ chàng tôi hỏi
" Bác à anh đâu không thấy sang ? "

Bà lắc đầu buồn bã bước đi
" Đã vượt biên chưa có tin gì ,
Khi nào có tin bác sẽ nhắn.
À cô hỏi vậy có chuyện chi ? "

Bẽn lẽn tôi không dám trả lời
Trong lòng tôi thấy thật chơi vơi
Chàng ơi biết bao giờ gặp lại
Tối đến chắp tay tôi khấn trời ..

Tình đầu thơ dại chỉ vậy thôi
Ngắn ngủi, đơn sơ, mộng xa vời
Tôi nghĩ chàng nào có hay biết
Trái tim tôi không để tình trôi.

Qua cầu ngã nón trông nhịp cầu
Tình đầu qua rồi khó quên mau
Tình đầu chỉ vậy mà sao thắm
Thắm mãi trong tôi đến nhiệm màu.

Giờ chàng ở đâu tôi nào hay
Tối đến tôi vẫn thường chắp tay
Cầu mong gặp lại người xưa ấy
Kể rõ chàng nghe kỷ niệm này.

VK 6/2000

Không có nhận xét nào: