Thứ Ba, 18 tháng 8, 2009

Chán

Chán
Vành Khuyên

Ả chán cho cái đời phụ nữ.

Đời ả cũng như đời người khác ả thấy xung quanh mình, từ khổ tới khổ, chớ có thấy người phụ nữ nào sướng.

Ả thầm ước phải chi ả đừng còn một cảm giác nào cả, cứ sống phây phây trong đời, cười nói, nhưng tâm lòng đã chết để không phải thấy đau lòng khi không phải đáp lại lòng ai hay có cảm giác làm khổ ai cho bận lòng, dù người ta khổ hay không cũng khó mà biết được.

Trong đời kỳ lắm, hễ lơ thì người ta nói vô nhân, còn quan tâm thì người ta nói ngựa. Chọn ngựa hay chọn vô nhân? Đàng nào cũng chết. Ả không chọn gì, cái gì thích thì làm, không thích thì thôi, đố ai bắt hay trói được ả phải làm điều gì.

Ả gặp ai tốt cũng rất biết ơn họ. Đi trong đời, ít gặp người tốt lắm chứ bộ, người sẳn sàng đá mình thì tràn lan, còn người nhìn thấy những gì mình cần giúp có khi không có mà khi người ta quan tâm làm dùm thì sợ người ta đau khổ vì mình.

Ả gõ gõ cái đầu mình vì quá chán nản cho cái tình đời, tình người. Hai lần ả khổ vì người ta đã quá đủ. Ả thề ả đếch muốn khổ vì lý do gì nữa lần thứ ba, trong cả hai trường hợp, người ta khổ vì ả hay ả khổ vì người ta.

Ả chỉ cố gắng tốt lại cho người ta hiểu ả cũng là người hiểu biết và có tâm như họ. Ả không thích cái kiểu kiêu kỳ của một số bà, cứ để người ta giúp, nhận thoải mái đã chết thằng Tây nào đâu.

Hồi đó chính bạn ả nói với ả, bà tự lập quá, cái gì cũng tỏ ra mình làm được, bố thằng nào nó dám rớ bà.

Không rớ thì thôi chứ bà làm được, bà ỏng ẹo chi cho mang ơn người ta.

Ấy vậy mà bị nói đàn ông, bị nói ế đáng đời hay một mình cũng phải. Đã sao đâu và ả còn đây.

Ờ ả cũng nhận ra ả có thể làm được một mình rất là nhiều thứ mà ả chưa từng biết tới. Ả không còn rớm nước mắt khi phải làm vì nhớ ông nhà. Ả làm vì phải làm cho nó đỡ rậm lòng.

Ả rất ghét cái gì không rõ ràng, nhưng ả cũng không thể nói, này ông tránh xa tôi ra nhé, tôi không thích cái kiểu tốt của ông.

Ả bị người ta thị phi cũng nhiều vì nghĩ sao nói vậy dù nói ngọt hay đắng người ta cũng bảo ả có tình ý, còn im lặng thì lại bảo là chấp nhận.

Ả không muốn chấp những lời đó nhưng vẫn phải nhận làm một người phụ nữ khó thật chứ chẳng chơi.

Ôi chán ơi là chán.

Không có nhận xét nào: