Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Nhạt

Nhạt
Vành Khuyên

Rồi anh cũng nhạt, em cũng nhạt
Tình đôi ta cũng tới chỗ nhạt nhoà
Theo thời gian bao yêu dấu chôn kín
Tình đậm bao nhiêu, tình cũng xa.

Trách chi lầm lỡ ngày xưa ấy
Em chẳng hiểu anh, chẳng hiểu mình
Cứ cho hết, đâu cần chi nhận lại
Nên bây giờ, thua, được chẳng phân minh

Đã nhạt rồi nên bận lòng chi nữa
Nhạt cuộc đời trôi, nhạt một tấm lòng
Bỏ lại sau lưng bao lời đã hứa
Trút gánh sầu đi, cho đời bớt long đong.

Không có nhận xét nào: