Thứ Tư, 24 tháng 9, 2008

Lòng Thương

Lòng Thương
Vành Khuyên

Những chiếc lá đã đổi màu
Còn trên cành cây
Vẫn tự hào vì mùa Thu chưa tới
Sự sống còn đây, thiêng liêng, vô tận
Ngắn ngủi, có ai ngờ .....

Gió, từng cơn gió làm chiếc lá đong đưa
Lá bao lần tự hỏi mình
Nên đùa giỡn thế không, đánh đổi buồn thành vui
trong thoáng chốc ...Cứ coi như bổng lộc từ đời
Đến rồi lại đi ....

Đời lá, đời con người, thăng trầm, dâu bể
Thăng trầm nào ta nhớ, ta quên
Gạn lọc hết niềm tin vẫn chưa bớt thăng trầm
Lạ lùng chưa phải tìm ra núi niềm tin khác ...

Chiếc lá tới Thu rồi sẽ rơi
Đời người đến phiên cũng lìa xa nơi mình đã tới
Như bông hoa chẳng cần nở vội
Chấp nhận những đến và đi đời thường ....

Suốt đời này, lá hay người chỉ cần một lòng thương ....

Không có nhận xét nào: