Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2008

Lời Mẹ Dặn

Lời Mẹ Dặn
Vành Khuyên

Tôi một mình đã hai năm
Lần nào mẹ gọi mẹ cũng bảo " ráng đi con, đời thôi, đâu cũng là cái số "
Số tôi là số khổ, số mẹ còn khổ hơn
Mẹ dặn tôi vậy, tôi chả dám nói lại tiếng nào

Dù đời, ngày mỗi ngày vẫn lao đao
Vào nét, tôi đăng nước mắt và máu từ trái tim mình
Nghe anh em nói lại
Mẹ sợ tôi quen ai mà bỏ con đi, tội lắm ...

Tình người thì thiếu, lòng người lại không đậm
Mẹ lo xa làm gì, tôi buồn nhưng rảnh rỗi mấy khi
Nghĩ ra vần thơ, chật suy nghĩ trong đầu
Tôi viết ra cho nó đỡ rậm cái lòng đôi khi phức tạp

Cuộc đời bao giờ cũng thật, tôi cần chi xé nháp
Làm đi làm lại, giống khỉ chứ giống ai
Muốn nói cho mẹ yên tâm, mẹ ơi cuộc đời đã an bài
Và trong con như đã có phần chấp nhận

Cuộc đời đi tới lòng nhân thôi nhiều phấn chấn
Dù đời có buồn con sẽ ráng nhìn bằng một màu xanh
Mong nhiều an lành, mong mẹ luôn khoẻ ...
Đêm có về và ngày dù ảm đạm nắng vẫn hanh, mẹ ạ

Con yêu mẹ vô cùng ...

Không có nhận xét nào: