Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Luật Bù Trừ

Luật Bù Trừ
Vành Khuyên

Người đời hay nhắc tới luật bù trừ. Ví dụ như một người bị mất mát vĩnh viễn gì đó thì tạm thời đang có cái gì khác coi như là được để làm dịu đi mất mát họ có. Cái này người đời đặt ra chơi cho vui chứ theo tui chả có bù trừ gì hết ngoại trừ sự thật mất mát nhiều quá phải kiếm chuyện gì khác làm chút đỉnh cho nó vơi hay nguôi ngoai đi sự mất mát mà người đời phóng khoáng lại cho đó là cái được dù người " được " đã phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt mới có.

Tôi thích viết từ nhỏ. Thật ra ai biết tại sao thích thì cứ, vốn mới nhận ra mình hiểu biết, tôi đã thấy mình lạc loài trong cái xã hội đang sống, nghĩ riết phát khùng, viết ra chứ sao. Lớn lên chút nữa, nói chuyện với ai người ta cũng nói vô mặt mình đa cảm, này nọ, giàu nước mắt này nọ, ủa đang khen hay là đang chê, thiệt tình tui cũng không biết, nhưng rồi từ đó tui càng thấy mình bị cô lập, hết muốn nói chuyện với ai. Ngày qua ngày, tôi nghĩ mình bị họ lợi dụng thật vì những gì mình cảm nhận được, cố gắng chia xẻ, nên cô lập bà nó bản thân mình cho rồi, khỏi ai có cơ hội đụng chạm, vậy là xong.

Nhưng người đời có để yên cho tôi đâu. Lớn lên rồi cũng phải ra đời, cố gắng thành thật vì ai sinh ra biết dối trá bao giờ thì bị người đời chà đạp tiếp, càng bị chà, tôi càng thành thật để đừng bị chà, vẫn bị chà thì đâm ra nhiều tâm sự phải viết ra thôi chứ sao.

Thật sự viết ra nó đỡ lắm, viết hay hay không không thành vấn đề, cứ thấy nói ra được cái tâm tư của mình nó sướng làm sao. Chẳng chửi ai, chửi chi, có chửi họ cũng vậy, quen rồi, họ xấu mà nhìn ra họ toàn xã hội biết ơn chớ lại, chả phải mình tôi.

Thăng trầm nối tiếp thăng trầm, càng thăng trầm tôi càng trốn chạy cuộc đời và càng viết. Ông nội ơi họ phán một câu vì tôi " có tài " viết nên tôi phải thăng trầm. Đó là luật bù trừ. Hey, có nói lộn không vậy ... Tôi thăng trầm trước khi tôi biết viết. Người đời giả dối, xảo trá, điêu ngoa, tạo ra cái thảm cảnh, sự hiểu lầm nên mới có bao nhiêu bài viết. Viết riết nó sáng cái dạ ra, tài gì mà tài ... chẳng bù trừ gì hết. Cứ ngưng xảo trá với nhau đi tui thề tui ngưng viết vì còn đề tài đâu mà viết ...

Thật tình người đời phải nói là hay, tạo ra nhiều cảnh giả để đánh lừa nhân loại.

Không lừa được tôi đâu nhé. Phải nói tôi không cần phải thăng trầm để cầm trên tay mình cây bút đẫm đầy máu và nước mắt người đời ạ.

Không có nhận xét nào: