Tôi Biết
Vành Khuyên
Tôi biết chẳng còn nghĩ đến ai
Từ lâu chẳng cần ai đoái hoài
Chiều chậm về người hàng xóm an ủi
Tôi hiểu mình là gỗ đá chẳng sai
Tôi biết phận người khổ lắm thay
Sống, được sống bao suy nghĩ đời này
Chiều nay gặp được tâm lòng tốt
Nghe lòng mình vui một mảy may
Tôi biết rằng đời lắm truân chuyên
Tôi thực tế hơn, rời hão huyền
Đi đến cuối đường ngày nhắm mắt
Tin mình sống trọn một lòng _ duyên ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét