Em Biết Sao
Vành Khuyên
Em biết sao em thành người cứng rắn
Vì đời cuối đường, em không có anh
Em cũng hiểu em không phải bất hạnh
Thế giới bên kia, anh vẫn mong mẹ con em an lành
Em biết sao em thành người ít nói
Nhiễu nhương đời thường, người được, kẻ thua
Em đã từng trong đám người ấy
Những xa xỉ xưa, giờ đã quá dư thừa
Em biết sao em không còn biết khóc
Nước mắt còn chi khi không ngày gặp mặt
Tiếng cười không trọn, chẳng nở mấy khi
Và anh ơi, em biết sao em trở lầm lì
Và như thế mỗi ngày em sống
Ngày mỗi ngày như thế trôi qua
Ai trầm lặng nhưng riêng em sống động
Nụ cười trong tâm, bình yên, chan hoà .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét