Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

Phân Biệt

Phân Biệt
Vành Khuyên

Số tui hơi kỳ, đi đâu cũng bị phân biệt, riết chán.
Trong nước thì thi đại học bị phân biệt diện, diện trên 13 đậu ráo, tui ngay diện 13 cứ thi chơi cho vui, học thì không giỏi để đậu thủ khoa thì húp cháo chứ vô đại học cái gì.
Qua Mỹ thì bị người ta phân biệt da màu, nói tiếng Anh không rành, múa tay múa chân dù không ở trên sân khấu. Ở 19 năm xứ người tui thích hai ngày thứ bảy và chủ nhật vì hai ngày này không phải nói tiếng Anh. Ai kêu lại nhà tui nói tiếng Anh tui nói " no English" rồi bỏ phone xuống không thương tiếc.
Vô web hải ngoại chơi thì bị kêu là Việt cộng vì những tư tưởng tôi viết ra. Thật ra ai Việt cộng, ai không phải coi rõ lại à. Những tên hoạt động cho phe này giả bộ nói tốt phe kia một cách ngu xuẩn như là tung hoả mù cho người dân hỏng hiểu nghĩ bậy bạ chơi chứ gặp tui rành quá mà, tui sống cả hai chế độ, tui hỏi vặn một hồi chơi cho vui thì bị vu là Việt cộng. Chán ghê chưa !.
Vô web Việt Nam thì bị cô lập là Việt kiều, rồi xong, hỏng ai dám bén mảng tới luôn. Nói đúng cũng sai, nói sai thì sai rõ rồi, nói sửa lưng người khác thì bị chửi đĩ này, đĩ nọ, bơ, sửa hahha .
Đời phải nói là vui, con người hành hạ nhau bằng cái tính cố hữu thích phân biệt của họ để nhìn nhau đau khổ.
Cái điều dở là họ đâu có biết tôi không đau khổ mà tôi còn nhận ra sâu sắc bản tính người Việt dù có ưu việc tới đâu cũng còn có chỗ quá dở là thích phân biệt để làm chậm bước tiến của đồng hương mình dù là chỉ trên đất ảo.

Nó khác người cho nó chết .
Ai biểu ra nước ngoài chi ( à cái này hỏng phải tui muốn à )
Trời, tui phải chịu trách nhiệm cho sự tự ty của mọi người trong nước hay sao.
Tui ra ngoài sống bị đập như con chó, phải đứng dậy làm người tỏ rõ bản lĩnh người Việt của mình.
Quay đầu về đất tổ cũng bị phân biệt thì hết đường chạy.

Cuối cùng đành làm một con người cô đơn nơi xứ người dù biết phía bên kia bờ đại dương là Tổ Quốc và dân tộc mình bạn ạ .

Không có nhận xét nào: