Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

Thiên Đường

Thiên Đường
Vành Khuyên

Ta từng hẹn nhau trước cửa thiên đường
Không nước mắt, tiếng cười giòn cứ vỡ đều từng giây phút
Niềm vui dồn dập, hạnh phúc dâng tràn
Trần gian đây, cõi lòng vẫn mênh mang

Ta đã từng hẹn nhau trước cửa thiên đường
Anh tới, em tới hay hai ta không ai tới
Tiếng khóc, tiếng ồn của chén, dĩa vỡ loảng xoảng
Hoảng loạn, gục đầu, ngỡ ngàng dấu nỗi đau ....

Giờ thì kẻ thật ở thiên đường, kẻ còn chưa biết mình ở đâu
Anh giận em, em giận anh đã bỏ nhau không nuối tiếc
Kẻ ngồi khóc nhìn kẻ đi biền biệt
Cuối con đường mỗi người mỗi cổng riêng ....

Em còn đây chẳng giờ đâu ngồi thiền
Để đến được cửa thiên đường anh, nhắn vài câu ...
Ráng ở vui và cảm nhận nhiệm mầu
Cửa thiên đường xưa hẹn, giờ chỉ còn là nước mắt ......

Không có nhận xét nào: