Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Mắc Nợ

Mắc Nợ
Vành Khuyên

Ả mắc nợ đàn ông. Từ cái khổ này qua cái khổ khác. Ước có được thằng đàn ông yêu thương mình, chờ mãi chả thấy. Ả đếch thèm ước nữa. Khi khổng khi không, ông Trời cắc cớ đưa đến cho ả một thằng. Nó yêu thương và lo lắng cho ả đến lạ. Ả cũng còn ngẩn ngơ, chưa biết cớ sự gì ông Trời tự dưng tốt với ả. Ả cứ từ từ, không vội vã, chuyện đâu còn có đó. Khi quả đã đến lúc chín mùi, thằng đàn ông thành khẩn: "chúng ta thành vợ chồng nhé". Ả cẩn thận,"để em suy nghĩ đã, đi đâu mà vội". Thằng đàn ông cười tha thiết, ôm ả tình tứ "còn chờ gì nữa bà xã tương lai".
Ả nghe có cái gì đó oằn oại trong người. Ả nhớ lại đời chồng trước, đánh đập, cãi vả, khóc lóc gì thì việc nhà cứ ôm lấy một mình. Ông mệt để ông ngủ, lôi ông dậy, ông chưa đủ giấc, ông cáu, ông đánh mày no đòn. Ả sợ điếng người. Cái sợ đủ để không dám có chồng kiếp sau nếu may mắn được đầu thai làm phụ nữ. Rồi khi khổng khi không lại rước cái thằng đang chiều chuộng này vào nhà. Ả ngán ngẩm sợ nếm mùi lừa dối, gạt gẫm, và vô tâm lần nữa. Trong ả, lần này ả nhận ra bản chất phụ nữ đã thoang thoáng nghe được điều gì đó không hay. Ả lại đánh vào cái đầu mình sợ mình ngu như con bò có thể đánh mất thiên đường hạnh phúc. Ả suy nghĩ, suy nghĩ, suy nghĩ đến điên đầu.
Một tháng sau, ả nói yes với thằng đàn ông đó. Nó hẹn ả ngày mai nói chuyện tiếp. Ả chờ một vòng tay ôm trìu mến của nó vào ngày mai đến vô vàn. Ông xã tương lai ơi.
Ngày hôm sau, thằng đàn ông đó đến, chưa vô nhà, nó đậu xe trước cửa, bấm hai tiếng còi như mọi lần đợi ả ra xe đi movie. Ả lẹ làng bước ra, thằng đàn ông đưa ả một phong bì, vỏn vẹn "trả hộ anh bill này, sắp làm vợ chồng tiền anh cũng như tiền em". Vừa nói xong, thằng đàn ông rồ xe đi mất.
Ả bước lần lần, mở bill ra coi, thấy tổng số nợ là 5000 ngàn đồng.
Đâu cần nói nhiều, ả đã hiểu ra ý ông Trời " Mắc Nợ ".
Cho Một Ngày

Không có nhận xét nào: