Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Lợi Danh

Lợi Danh

Hồi đó tôi có coi một tuồng cải lương Trần Minh Khố Chuối , trong đó Thanh Sang đã hát một câu rẩt tình

Cái vòng danh lợi cong cong
Kẻ mong bước khỏi , người mong lọt vào

Nghe mà nức dạ , thiệt chứ chẳng chơi, sống ở đời , nhỏ , lớn , già rồi chết đi , chẳng ai biết mình là ai , chẳng ai biết mình từ cái xó nào chui ra thì có mặt trên đời làm quái gì , bạn nghĩ coi . Vậy còn chả đi tìm danh , rồi từ danh kiếm ra lợi chứ còn làm gì . Cái trung tâm của cuộc đời là danh vọng là được mọi người biết tới , ai nói nó là ảo , tui chối liền , không , nó sáng chói lắm à , ai không có coi như bóng tối , phải tìm nó , phải kiếm nó , phải đạt được nó cho dù trăm đắng ngàn cay , cho dù phản bội lý tưởng , ước mơ , xa lìa người thân , người thương của mình . Vậy đã tin hào quanh nó sáng chói chưa kìa .

Lợi danh , người ta sống từ thế kỷ này qua thế kỷ khác , may mắn cho anh em nhà Grimes và Andesen , viết cố tích hay quá , ai có muốn quên cũng không thể nào quên , thiên đường tuổi thơ ở chỗ đó , người ta có đã ra đời , cũng nhờ vào những truyện cổ tích giữa trưa mà thấy đời đáng sống . Biết chắc những truyện đó , các ông đã viết để trước hết thoả mãn những khát vọng của mình khi nhìn thấy những bất công trong xã hội , đẩy lùi cái ác , nhân đôi cái thiện , nào ai nghĩ mình viết vậy cho người đời thương và nhớ mình nhiều thế kỷ sau đâu , bạn nghĩ coi phải không .

Ấy vậy mà có những người , còn sống nha , chưa chết , trời , hậu thế , đương thời , người ta có đang biết mình hay không, suy nghĩ làm chi hả trời .

Bài tui đăng trên báo này , báo nọ , ai thích cứ đăng , tìm được gì cứ tìm , tui viết về một người phụ nữ không dám bỏ chồng vì đạo đức , đi hỏi tui tui đang muốn bỏ chồng hả thì tui thua . Có lẽ và có lẽ người ta đang đọc con chữ , đang cố lái một bài viết theo ý họ nghĩ , theo ý họ muốn mà quên đi tác giả đang muốn nói gì , thiệt buồn quá đi .

Ngoài ra những chữ viết quá mạnh , do bản tính , do thủ pháp , ai đã qua những nghiên cứu hơi chi tiết các cách viết của bao thời đại đều nhận ra như vậy , qua ba cái chữ bảo tôi xấc xược , văn chương không ra văn chương , trời , cái này mới ngộ , tui viết để xả , tui xả để xã hội đừng hỡi ôi những chuyện không đâu , ủa ai thích cứ nghe , bạn không thích , tôi hoàn toàn tôn trọng, thậm chí bạn không đăng bài của tôi , tôi thề cũng chẳng trách bạn tiếng nào vì có người muốn đăng nó ở chỗ khác , do cảm quan thôi , bạn đừng nghĩ điều đó làm tôi buồn , bạn nhé .

Cứ minh , cứ quang , cứ chính , cứ đại . Tôi không đi tìm lợi danh trong cuộc đời , tôi thề với bạn như thế , tôi đi tìm ý nghĩa sống của một cuộc đời đúng nghĩa của nó cho dù tôi có bị hiểu tôi là kẻ lăn loàn, tôi là kẻ ti tiện , tôi cũng phơi ra hết cho bạn nhìn .

Cái vòng danh lợi cong cong, ai mong bước vào thì cứ , ai mong bước ra cứ việc , tôi chưa vào thì ra nổi gì , nhưng trong đời , tôi không đi tìm nó , nó là gì , mặc nó , và nó chưa từng quấy nhiễu vào đời sống rất tầm thường của tôi hàng ngày bạn ạ .

Cho một ngày .

Vành Khuyên



__________________

Không có nhận xét nào: