Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009

Anh Và Tôi

Anh Và Tôi
Vành Khuyên

Anh và tôi
Hai con người, hai ngôn ngữ
Hai nền văn hoá
Tôi sống bơ vơ nơi xứ lạ
Trên đất nước của anh
Anh cũng cô độc tới không ngờ.

Hai người nhìn nhau
Đã từng làm lơ
Chào nhau theo phép lịch sự
Giúp đỡ nhau theo nghĩa con người
Chỉ có vậy thôi.

Anh và tôi
Những đau khổ chia đôi
Những niềm vui hiếm hoi trong đời sống
Chỉ biết cầm giữ niềm tin tưởng tượng
Mình đang sống trong đời
Dù không khí trong lành và tinh thần còn hay không
Vẫn phải sống

Khi tiếng khóc không còn là tiếng khóc
Hoá tiếng thở dài trong bóng đêm
Không còn nuối tiếc quá khứ
Dù hoài niệm vẫn đọng trên hiện tại đến không ngờ

Thôi thì anh và tôi
Cứ làm hai kẻ bơ vơ
Kẻ có Tổ Quốc
Kẻ nhận nơi này làm Tổ Quốc
Sống gần nhau nhưng không nhận ra sự cận kề bao giờ

Những ngày bơ vơ
Tôi nơi xứ lạ
Chào anh nhé.

Không có nhận xét nào: