Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2008

Quay Quắt

Quay Quắt

Chẳng còn yêu thương nhưng lại ray rứt vì sao
Tôi hiểu mình chẳng còn là mình trong đời sống
Chẳng còn biết ưu tư hay tuyệt vọng
Tôi đi trong đời chỉ mong mãi được là tôi .....

Người bỏ đi rồi sao cuối đường còn đứng đó
Ngóai lại nhìn chi một tâm tư chẳng còn bỏ ngõ lâu rồi
Man mác buồn tôi chỉ còn hiểu đó là cái nhìn xa xôi
Của một người thương, bỏ người thương đi ngày ấy

Lòng chật chội hay đời chật chội mà yêu thương lận đận đến vậy
Tôi xót xa đời hay xót xa người mà nhớ mãi không nguôi
Qua qua đi môt đời một kiếp chỉ muốn chôn vùi
Những ký ức không hay và những gì làm tôi đau tê tái ....

Rồi ngày ngày qua tôi đã bớt điên, bớt dại
Bớt ngại phô trương, bớt kỳ thị những điên cuồng
Tôi cứ sống làm một người vô vọng
Và cứ mất dần những người tôi vẫn rất thương thật thương .

Không có nhận xét nào: