Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

Viết

Viết
Vành Khuyên

Viết giúp tôi nhìn nhận con người, nhìn nhận chính mình và qua một thời gian dài, tôi tạo được mối cảm thông giữa nhìn nhận mọi người và nhìn nhận ra tôi.

Tôi từng không biết mình là ai, nhờ viết, tôi biết ra chút xíu mình là cái đứa con bà nào trong xã hội. Những gì tôi chưa từng tin tôi có, nay đọc trong các bài viết của mình tôi cứ thấy lập đi lập lại những điều đó và điều đó thuyết phục tôi tôi có những điều tôi đã không từng tin.

Tôi không còn chạy theo ảo tưởng, sống với hạnh phúc nửa vời và nói những lời vô nghĩa vì tôi hiểu sau khi hăm hở nói những điều đó xong tôi phải cúi mặt vì biết mình nói láo.

Viết cho tôi niềm hãnh diện tôi là con người mạnh mẽ và bản lĩnh. Nếu tôi từng có can đảm chạy theo những điều tôi rất cần nhưng những điều đó không thuộc về tôi thì nhờ viết mà tôi không còn chạy theo nữa. Viết đã giúp tôi nhận ra nhiều lúc trong đời thật tôi phản ứng chứ không hành xử. Chính điều đó mang lại những điều không vui trong cuộc đời tôi mà bấy lâu nay tôi phải chịu.

Khi đã có hạnh phúc tôi nhờ viết mà nhận ra và vui với hạnh phúc của mình mặc ai nói ra nói vào. Tôi tin những điều tôi nghĩ và viết ra và tôi đã chuyển tải được ít nhất là cho hai đứa con của tôi, không mất đi đâu và không phí phạm chi cả.

Đời sống cho tôi niềm đam mê viết để giúp tôi lớn lên tự bản thân chứ một con người cô độc như tôi không thể đi theo lời người khác nói khi biết họ không giống mình và mình không giống họ.

Mọi người khác có thể coi thường và khinh rẻ tôi khi tôi quá quan tâm tới những điều không ai quan tâm, nhưng bản thân tôi không coi thường và khinh rẻ tôi là đủ rồi.

Tôi là cá nhân độc lập, không giống ai cũng đâu sao, có những điều trong xã hội không đúng, không sai, tôi nhìn ra chỗ có thể chấp nhận được và ngẩng mặt đi tới trong cuộc đời.

Ai mà chẳng có sai phạm khi còn trẻ, dù người ta có đánh giá tôi là kẻ thất bại, đứa vô nhân khi còn trẻ tôi cũng chấp nhận. Vì từ vô nhân ra con người tốt hơn là hướng đi đúng chứ còn đi ngược lại mới chết dở.

Ai cười cho những lỗi lầm tôi đã phạm tôi để kệ họ cười vì tôi hiểu họ đang cười chính họ. Có ai mới sinh ra đã hoàn thiện mà không phải qua những ngày tháng tôi luyện chính bản thân mình trong những thử thách của đời sống và trong đau khổ đâu hả.

Viết cho tôi tất cả bạn ạ và tôi hạnh phúc vì điều đó.

Không có nhận xét nào: