Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009

Cái Bóng Của Chính Mình

Cái Bóng Của Chính Mình
Vành Khuyên

Đi trong đời, mỗi ngày tôi nhìn lại tôi đều tự hỏi tôi đã vượt qua được cái bóng của chính tôi chưa là điều quan trọng nhất, không cần so với ai, hơn ai làm chi vì so làm sao được à. Mỗi người một cuộc đời, một suy nghĩ, một tâm tư.

Tôi dạy con cũng theo cách đó. Không được ganh tị với bạn, cái gì chưa có mà muốn có cũng nên biết vì mình thích có hay chỉ có cho có với người ta. Mỗi ngày cứ tự nhìn vào tâm mình mà biết mình muốn gì chứ đừng thấy người khác thích cái gì mà thích theo cái đó. Không vào hùa, không a dua cũng được biệt lập hay lập dị vì không muốn giống người ta. Có giống cái đúng, cái phải cũng là điều tự nhiên.

Thuở nhỏ tôi bị bạn bè chặn đường nói một câu rất vô duyên " mày không được học giỏi nữa ". Lúc đó tôi ngu như một con heo, vội vàng nói " ừ thì tối nay tao không làm bài ". Nếu bây giờ bị nói điều đó tôi sẽ nói vào mặt chúng nó " không được cái đầu mày, mày lo đời mày đi, tao học hay không chuyện của tao ".

Mấy đứa đó cũng ngu, học dốt thì ở nhà lo mà học bài, cứ đi kiếm tui nói tui đừng học giỏi, mà tui có giỏi gì cho cam. Làm đúng bài cho, học thuộc lòng bài mai thầy cô có gọi thì biết trả lời. Thi tốt nghiệp cũng chật vật lắm mới đậu chứ sung sướng gì. Thì giờ học không lo, lo đi kiếm tui nói tui đừng học. Thật vô lý.

Tôi ra đời cũng chẳng may mắn hơn ai, nhẹ dạ, tin người cũng ăn đạn lầm cho biết bao người gọi là bạn. Một lần chưa chừa vì trí khôn hỏng có, đến lần thứ hai thì mới biết ra người ta có tính toán nhưng vì tính khí thẳng thừng quá cứ nghĩ ai cũng thành thật và thẳng thắn như mình.

Tôi đi lùi lại với cái bóng của mình mà tôi nào hay.

Từ giờ tôi chỉ tu thân, không dại gì mà đi thương vay khóc mướn làm chi.

Đời nó giả như tờ giấy mặt này mặt kia. Tôi chỉ cần vượt qua cái bóng của chính mình là được rồi. Không cần phải xưng danh, xưng tâm tánh với ai, càng xưng thật người đời chỉ bẻ quẹo nó theo một chiều như người ta muốn mà họ đã quên rằng, tôi đã ở rất xa cái nơi chốn họ đang trú ngụ và đang bị kềm chế từ con người đến trong tư tưởng của chính họ mà họ không thoát ra được. Họ ảo tưởng họ là con người tự do chứ tôi mới thật sự là con người tự do vì tôi chỉ muốn vượt qua cái bóng của chính mình thôi chứ không hề ganh tị hoặc muốn vượt qua cái bóng của ai khác bạn ạ.

Không có nhận xét nào: