Thứ Hai, 8 tháng 6, 2009

Rồi Em

Rồi Em
Vành Khuyên

Rồi em đứng giữa thời gian
Rồi em như giữa ngày vàng dần qua
Ngắm sông sâu, đón chuyến phà
Nghĩ lòng mình cạn, đã qua bao người
Nghĩ đời mấy lúc thảnh thơi
Thiếu đâu những lúc rối bời trong em
Tình người lắm lúc nhá nhem
Tình đời bao lúc cũng đem buồn về
Người đi, người ở, cùng chê
Phận em, toan tính, ê chề, vậy thôi.

Không có nhận xét nào: