Thứ Hai, 10 tháng 3, 2008

Đau Đớn

Đau Đớn

Chẳng biết làm sao hơn
Rồi em chỉ coi cô đơn là trò đùa của số phận
Đùa với em đã lâu những ngày mới hiểu đời
Cô đơn với em có cần chi gắn kết
Chẳng có lúc nào đầy, cũng chẳng có khi vơi .

Em chợt gọi tên anh
Như thể mong cô đơn từ đó mà đi mất
Đi mãi, đi xa đừng bao giờ trở về
Tình yêu em cho anh bao giờ cũng chân thật
Thời gian trớ trêu lại đổi thành đam mê .

Em mất anh lần nữa
Như thể tình yêu xưa dẫy chết những hai lần
Như muốn hứa lại lời ta từng hứa
Chẳng muộn, chẳng hợp, chẳng đúng nữa đâu mà
Không gian, thời gian này chẳng còn của chúng ta ...

Không có nhận xét nào: