Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2009

Thù

Thù
Vành Khuyên

Thật sự nếu tôi biết thù, tôi sẽ thù rất là nhiều người .
Kể ra chắc không hết, đúng, sai kệ chứ. Thích thù ai thù chơi à.

Những người biết tôi là người không xấu mà cứ lợi dụng tôi sơ hở là chửi tôi đĩ này, đĩ nọ. Vô nhân chưa kìa. Người ta viết cái gì kệ con bà người ta, không hiểu đi chỗ khác chơi, chõ mõ vô chửi người ta như người thiếu ngủ, chửi một tiếng cho dễ ngủ hơn à. Vô duyên.

Những người ngu mà làm như là khôn lắm, cư xử như một đứa con nít mà cứ nghĩ mình đứng đầu thiên hạ. Hồi đó bộ mượn mắm, muối nhà người ta mà quên trả hay sao, đời này cứ đi chửi người khác lung tung để tìm ra người mình đã mượn mắm, muối. Cũng vô duyên luôn.

Những người không ăn nhằm gì với người khác mà cứ thấy người khác khác mình là chịu không nổi. Người ta nhớ người sống hay nhớ người chết, kệ mồ mả ông bà nhà người ta, mắc chi tới mình à.

Việt kiều hay không Việt kiều có gì dính tới ai chưa mà cứ thích chửi là chửi. Chửi xong ngồi trên máy chờ cho người ta nhảy dựng lên chơi rồi ngồi cười thì thật sự cái đồ này là đồ súc vật biết đánh máy chứ chả là con người.

Tôi thấy tội nghiệp cho họ. Sinh ra làm kiếp người mà hèn hạ và nhỏ mọn còn thua con kiến, nói đúng ra con kiến còn tốt chán, mấy người kiểu này là dòi, bọ sinh ra trong đống rác hay sao thấy điều bình thường chịu không nổi vậy.

Dù biết xã hội có người này, người kia. Tôi sẳn sàng chấp nhận họ trong cuộc sống nhưng đụng tới tôi là không được à. Tôi đã làm gì họ, đào bới, xới rễ gì họ mà ngày này qua tháng nọ đợi vô nhà tôi được chửi.

Cái kiểu này chỉ của kiểu chuyên chính phá đám người ta chứ con người nổi gì.

Khôn hồn thì đi ra khỏi cái chốn này và mong cuộc đời luôn bình an với họ để đừng phải khắc kh

Không có nhận xét nào: