Thứ Hai, 6 tháng 7, 2009

Thánh

Thánh
Vành Khuyên

Không ai sinh ra sẳn làm thánh. Nếu ai là thánh sống là do tu luyện hoặc biết gồng ép mình tuyệt đối thì được người ta tôn thờ như thánh sống thôi.

Nhiều người thật chả muốn làm thánh nhưng đồng bọn muốn xây dựng hình ảnh họ như thánh đến độ họ không được là thánh trong mắt một số người đối lập mà còn phải chịu nhiều tiếng chửi mà chắc họ còn sống thì cũng khó mà chấp nhận được vì họ đã bị ép buộc.

Những người không chửi bao giờ thì có thể chưa bị ép phải chửi hay không muốn chửi hoặc không cần chửi nhưng việc tới nặng nề quá thì họ bóp cổ cái thằng chửi mình luôn cho nó rảnh việc vì bà đã chịu đựng quá mức rồi. Nhưng khi không bóp cổ cái thằng chết tử, chết tiệt đó chi để vô tù gỡ lịch cho uổng đời. Cứ chửi cho nó biết nó là ai rồi coi nó như không có trong đời, đường ta ta cứ đi có phải sướng hơn không.

Nhiều người biết chắc mình không phải thánh mà cứ xử như là thánh rồi nhìn người khác khinh bỉ cũng bậy luôn.

À, chất độc bị dồn nén không ra chỗ này, cũng ra chỗ nọ. Thấy mình bình thường một ngày không có nghĩa ngày hôm sau mình không bị ảnh hưởng. Chỗ căng thẳng có thể tụ tập ở gan, thận, tuỵ không chừng cuối cùng sinh ung thư hhahhâ.

Con người ngu thiệt. Cứ nhìn thấy điều không hay, không phải không nhằm chỗ mình mà rớt xuống thì cho rằng mình có phước nhưng họ có biết đâu nó chưa rớt trúng thôi chứ chẳng phải họ may mắn con bà gì cả.

Họ nhìn thấy người khác té thì miệng cứ nam mô may quá mình không té chứ chẳng hiểu được họ cũng có thể té bất cứ lúc nào và nếu họ câm miệng thì hòn đá người khác đã té phải có lúc cũng nằm chình ình trước mặt họ mà họ không để ý.

Con người ngày xưa vốn đại đồng và đoàn kết tiêu diệt cái xấu. Thời đại ngày nay phát triển quá, bị dồn nén quá, họ dấu hết tất cả những bí mật cuộc đời, không còn dám phô trương đến độ sợ bị phanh phui và làm phiền và từ đó họ bàng quang với những chuyện xấu xảy ra chung quanh mà không hiểu họ đang tiếp tay cho bọn làm loạn.

Thật đáng buồn. Ai bị những gì không hay họ luôn cho là tại này, tại nó chứ không phải tại kẻ xấu mà không hiểu rằng kẻ xấu cũng đang nhìn vào nhà họ chứ có khác chi đâu.

Không biết đến lúc nào con người mới hết dám tự nhận mình là thánh trên cõi trần. Chấp nhận những hỉ , nộ, ái, ố trong cuộc đời và đấu tranh với điều không đúng dù nó không xảy ra với mình.

Ngày đó bạn khỏi cần rời cõi trần mới ở thiên đường vì ngay trong cuộc sống đoàn kết bảo vệ lẫn nhau bạn đang có đời sống đã thật sự là thiên đường rồi bạn ạ.

Không có nhận xét nào: