Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2009

Thư Ngỏ Tháng 2

Thư Ngỏ Tháng 2
Mùa Đông được nghĩ là ba tháng như các mùa khác cho công bằng chứ thật sự nơi tôi sống mùa Đông chỉ độ ba tuần khắc nghiệt nhất với bão tuyết và cái lạnh kinh hồn rồi thôi. Phải chi cuộc đời cũng thế, qua những kinh hoàng nhất, thăng trầm nhất rồi lại yên ả, bịnh dị như bản chất của nó. Nhưng thật là không phải, muốn tôi nói phải tôi cũng không dám vì tiếp tiếp nhau, những thử thách, những thăng trầm đến trong đời tôi. Dù không được mong đợi, tôi vẫn phải đương đầu, được, thua, không thành vấn đề, chỉ mong mỗi một điều đơn giản là mình không phải học lại bài học nào đã học rồi nữa.

Tháng Giêng, tôi đau buồn nói lời từ giã muộn với chị Trần Viết Minh Thanh, thành viên BBT Giao Mùa cũ, biết về nhau chẳng được bao nhiêu nhưng thân quen với danh của chị trong những lời thư ngỏ và trên các website quen thuộc bao nhiêu năm nay cái đau cũng khó mà nói nên lời. Chỉ quen chị qua những dòng chữ của chị dù chưa gặp đã đau thì những người từng gặp gỡ và quen chị còn đau cỡ nào khi tin ập tới.

Hồi còn bé tôi hay nghe người ta ví cuộc đời như áng mây bay, thấy đó rồi mất. Tôi vẫn nghĩ người ta ví chơi và muốn tạo hình ảnh cụ thể cho dễ hiểu. Nhưng giờ thì hình ảnh ví đó sao mà xác hợp với suy nghĩ tôi đang có vô cùng.

Chào một tháng sinh động mới đến với Giao Mùa, cho tôi xiết chặt tay các anh chị, tiếp nối một dòng tưởng niệm đến những anh chị và bạn bè đã đi xa. Cùng tiếp tục chia xẻ với nhau những dòng chữ khi còn đây một vinh dự cho chính bản thân tôu.

Mai này, có tận chân trời góc bể, sẽ luôn nhớ về nhau dù còn hay mất.

Thân kính
Vành Khuyên

Không có nhận xét nào: