Đánh Rơi Tri Kỷ
Vành Khuyên
Ngỡ ngàng tôi đánh rơi người tri kỷ
Gặp nhau đây môi mấp máy ngượng ngùng
Chẳng còn nhớ từ thuở nào đưa ý
Thẹn thùng tôi kiếm tìm một điều chung ....
Lời thề cũ, trò đùa không gian dối
Những lời nay trắng sự thật cuộc đời
Tri kỷ xưa- Tôi: dường như không thay đổi
Hết hẹn rồi - Nhớ gì một cuộc chơi ?
Gì cũng cũ thời gian lại như mới
Gặp rồi đi, đi có gặp đừng màng
Hai hướng ngược bao lo toan chờ đón
Gánh nặng tôi xin người chớ dại mang ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét