Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2009

Cho Anh

Nếu không phải là anh
Mà là em
Trong quan tài hôm ấy
Anh có đau như em đau
Có khóc như em đã khóc
Và có thấy cuộc đời trước mặt nặng nhọc như em bây giờ không?

Đời thì long đong
Em đang ngại thuyền mình chưa về kịp bến
Nào ngờ bến chưa thấy đâu thì cuộc đời đã làm anh mỏi mệt
Anh đã bỏ em mà đi

Nghĩ cuộc đời còn lại chi, em cũng đã hoá thành tro bụi ngày thiêu anh
Hai con,
Hai con bây giờ còn quá nhỏ, xác tro đành đứng lại thành em lo cho chúng nó
Anh ơi

Những gì còn trong tay
Khoảng trống không nhìn đâu cũng thấy trên thế gian này
Sống mà như chết, cũng phải học quá đau đi anh hả

Sống một cuộc đời không gian trá
Không luồn cúi ai
Sao số phận khắc nghiệt như đã an bài ....

Vẫn cùng anh đi tới cuối con đường dù đau thương, nước mắt ...
Dìu dặt
Tiếng cười chỉ còn là vu vơ ....


Vành Khuyên

Không có nhận xét nào: